Hứa Thục Hoa tức giận nhìn về phía Dư Hải, đang muốn quát lớn vài câu, liền thấy có người qua đường xông lại đây.
“ Chỗ đó đang bán cái gì vậy?”“Ngày trước hình như là bán dâu tây, chẳng lẽ bây giờ cũng bán dâu tây sao?”“Đó là quả lồng đèn! Thứ này ngày trước ở nông thôn tôi cũng đã từng ăn qua, thứ này mà cũng có thể lấy ra bán?”“Con người hiện tại muốn kiếm tiền thì cái gì cũng có thể lấy ra bán!”Nhiều người, ý kiến cũng nhiều.
Nhưng cũng có nhiều người nhận ra Hứa Thục Hoa, biết Hứa Thục Hoa bán dâu tây ăn ngon, thấy quả lồng đèn cũng không giống bình thường, lại thấy cũng đã có người tới mua liền lại hỏi giá.
Nghe được giá cả không đắt, cũng muốn mua một cân.
Mấy chục cân quả lồng đèn, trong một cái buổi chiều, thế nhưng đã bán hết sạch sẽ.
Dư Hải phụ trách cân đồ, Hứa Thục Hoa phụ trách thu tiền và tiếp đón khách hàng, đừng nhìn hai người là lần đầu tiên hợp tác, lại hợp tác vô cùng ăn ýTuy rằng dư Hải không có thu tiền, nhưng đối với việc bán được bao nhiêu tiền thì vẫn biết rõ.
Một buổi trưa có thể kiếm hơn 20 đồng, chuyện này quả thực giống như nằm mơ!Ngày trước cũng từng nhìn thấy hứa Thục hoa mang nhiều tiền như vậy về nhà, nhưng hiện tại bản thân mình cũng giúp đỡ kiếm được tiền, cảm giác thật sự không giống nhau!Dư Hải kích động xoa xoa hai lòng bàn tay với nhau, “Mẹ, chúng ta buôn bán kiếm lời được nhiều tiền như vậy, có phải nên mua chút đồ ăn ngon về chúc mừng hay không? “Con trai do chính mình sinh ra, Hứa Thục Hoa còn có thể không biết trong lòng nó đang nghĩ gì hay sao?“Nói đi, muốn mua gì!”Dư Hải nghe vậy thì sửng sốt, “Mẹ, Sao mẹ có thể sảng khoái đồng ý như vậy?”Nhớ lại trước kia, mấy anh em bọn họ nếu là mở miệng muốn đòi đồ, cho dù Hứa Thục Hoa không đổ ập xuống mắng bọn họ, cũng sẽ không đồng ý mua.
Hiện tại dễ nói chuyện như vậy, Dư Hải thật đúng là cũng có chút không thích ứng được.
“Trước kia là do không có tiền, mày thật sự nghĩ là do mẹ keo kiệt! Nếu mẹ mà có tiền, hận không thể mỗi ngày đều cho mấy đứa ăn thịt!”Nghe được lời này, Dư Hải lập tức cười ngây ngô, “Con biết mẹ thương chúng con mà! Mẹ, chúng ta đi mua thịt đi!”Quanh năm suốt