Khương Ninh biết Kiều Du khẳng định không thể hiểu được những gì cô nói, cô cũng không biết giải thích với cô ấy thế nào nên liền không nói thêm cái gì.Kiều Du cũng không rối rắm chuyện này, lại tò mò chuyện cô học y thuật, vừa nghe là cô tự mình học, tỏ ra rất kinh ngạc, đồng thời cũng chờ mong cô học thành tài.Khương Ninh kỳ thật cảm giác được thời điểm cô ở trong phòng sách học tập, một chút cảm giác mệt mỏi cũng không có, đầu óc thông suốt không ngừng tiếp thu kiến thức mới.Chỉ ngắn ngủn mấy ngày, cô đã đem sách trung y học đại khái.
Đơn thuốc lão đại phu kê cho mẹ cô, cô còn cố ý nhìn một chút, xác thật đều là các loại dược tốt cho bệnh của mẹ cô, hơn nữa còn rất ôn hòa không gây tác dụng phụ.Lão đại phu là người rất có thực lực, bảy tuổi liền theo cha ông học y, hơn nữa tổ tiên của ông nghe nói là ngự y Thanh triều.
Y học thế gia, tự nhiên là có bản lĩnh.Khương Ninh có một ý tưởng, chờ cô an bài hoàn hảo mọi chuyện, cô tính toán đến lão đại phu xin làm học đồ.Rốt cuộc kiến thức cô tự mình học, danh không chính, ngôn không thuận, cũng không tốt cho mọi người tin tưởng, nhưng nếu cô trở thành đồ đệ của lão đại phu, sẽ làm cho mọi người tin tưởng một chút.Cùng Kiều Du tách ra, liền đi mua một ít thuốc, xong mới về nhà.Thời điểm cô về nhà, vừa lúc 3h chiều, cha mẹ cô đều không có ở nhà.Cô đẩy cửa ra, mèo béo liền chạy đến, như là nhắc nhở cô.Khương Ninh lúc này mới chú ý cha cô đang đứng sau màn cửa" Cha, sao cha tan làm sớm như vậy?"Khương Ninh cười tươi như hoa.Khương Hào Phóng vốn dĩ rất tức giận nhưng nhìn con gái cười tươi như vậy, ông lại không giận nổi," Khương Ninh, con thành thật giải thích cho cha, em họ con đâu?""Cha nói Khương Tú sao?"Khương Ninh trực tiếp đưa thư cho ông," Em ấy nhờ con đưa cho cha"Khương Hào Phóng mở phong thư ra, nhìn nhìn," Con bé đưa cho con? Con bé sao không tự mình đưa cho cha, cũng không cùng mọi người nói một tiếng?"" Chắc là không còn mặt mũi nha"Khương Ninh vuốt ve mèo béo, không chút để ý nói.Khương Hào Phóng nhìn con gái ông, chính là không tức giận được, đem thư cho Tiền Nguyệt Hoa xem," Bà nhìn chuyện tốt con gái chúng ta làm kìa"Tiền Nguyệt Hoa nhìn nhìn thư trong tay, lông mày hơi nhíu nháy mắt giãn ra, nhìn Khương Ninh đang vuốt ve mèo, " Con là chúng ta nhìn lớn lên, con động động cái đuôi, chúng ta đều biết con muốn làm gì.
Thư này cũng quá giả đi!"Khương Ninh cười gượng, " Mẹ, ngài biết, ngài còn vạch trần con.
Khương Tú hãm hại ngài, cha bận tâm tình nghĩa, không thể khó xử cô ta, cho nên chuyện này con đến xử lý.
Con không muốn cô ta lại ở trong nhà này, làm ngài ngột ngạt."Tiền Nguyệt Hoa nhìn vào thư phòng," Vậy con còn không mau đi hống hống cha con, tốt nhất con nên đem theo bánh quy nhỏ hoặc nước đường gì đó."Khương Ninh thủ thế OK sau đó chạy nhanh đi phòng bếp lấy nước đường mình nấu, còn có bánh hạch đào nhỏ, cha cô rất thích mấy thứ này.Thường thường ăn đều ở bên ngoài mua, Khương Ninh tự làm, hương vị khẳng định không giống nhau.Thu phục hết việc trong nhà, kế tiếp là việc hôn nhân của cô.Chỉ là Khương Ninh không nghĩ đến, Cố Thiêm Hành tìm gặp cô.Anh ấy hôm nay mặc một cái áo khoác lông dê, nhìn cao ngạo lại lạnh lùng, cho người ta cảm thấy không dễ tiếp cận.
Tính cách của người nỗi liễm thường là nhận định cái gì, thì chính là như vậy, không thay đổi.Anh ấy cùng cô đến bờ sông, gió có chút lớn.
To đến mức Khương Ninh theo bản năng kéo chặt quần áo.Cố Thiêm Hành vội vàng tháo khăn quàng cổ của mình xuống, thời điểm muốn quàng vào giúp Khương Ninh bỗng nhiên nhớ ra mục đích mình tới gặp cô, xấu hổ thu hồi lại nói," Khương Ninh đồng chí, anh hôm nay tới tìm em...là nói về chuyện của chúng ta,""Vâng, em biết, anh đừng vội.
Ngày mai mẹ em cùng thím Cố đi xem bát tự, sau đó chọn ngày, em liền gả cho anh, chính là người của anh" Khương Ninh tự nhiên biết anh trong lòng nghĩ gì, cố ý nói như thế.Cố