Nghiêm Chi thấy Khương Ninh không lên tiếng, đau lòng vỗ vỗ bàn tay nàng, “Nha đầu ngốc, hắn không thích ngươi! là hắn nông cạn, xem người chỉ xem diện mạo, mấu chốt nhất chính là…… Hắn đang cùng nữ đồng chí khác quen nhau ! Ngày đó ta ở trong thành tận mắt nhìn thấy.Nha đầu ngốc, ngươi về nhà mẹ đẻ đi, Lý gia cưới ngươi là có mục đích, đừng tiếp tục ở chỗ này chịu nhục.”Nghiêm Chi thật sự đau lòng nàng, cho nên tận tình khuyên bảo.Mà đời trước Khương Ninh như quỷ mê tâm hồn, căn bản không đem lời khuyên của Nghiêm Chi ở trong lòng.
Lúc ấy nàng không kiên nhẫn, chưa kịp nghe những lời này, liền trực tiếp bỏ đi.Thật không nghĩ tới hắn đồng thời cùng nàng kết hôn, còn cùng nữ nhân khác thông đồng.Nếu chuyện này…… Bị thọc ra tới.Như vậy hậu quả……Nghĩ đến lúc hắn lạnh nhạt vô tình, lúc hắn tra tấn nàng.
Thì dù nàng muốn rời khỏi đây, cũng muốn đem thù báo xong, nghĩ đến nàng đời trước đau khổ như vậy, khẩu khí này khó nhịn!Khương Ninh chậm rãi cắn môi dưới, “Cố thẩm, ta muốn ly hôn, ngài nguyện ý giúp ta sao?”“Giúp ngươi? Ta như thế nào giúp ngươi?”Nghiêm Chi sửng sốt một chút, kinh ngạc với phản ứng của Khương Ninh.Nha đầu này lúc trước còn ngốc hề hề, sao đột nhiên giống như đã thông suốt.
Bất quá chỉ cần nàng tỉnh ngộ, nàng cũng nguyện ý giúp nàng.Khương Ninh không cùng Nghiêm Chi giải thích nhiều, mà là tiến đến bên tai nàng nói nhỏ vài câu.Nghiêm Chi suy tư gật đầu, “Được! Ta giúp ngươi.”“Cảm ơn, thẩm nhi……”Khương Ninh nhìn Nghiêm Chi bằng ánh mắt cảm kích.Nàng là người tốt.Đáng tiếc người tốt thường mệnh không dài, nàng nhớ rõ lúc Cố Thiêm Hành bệnh nặng, nàng chăm sóc hắn dẫn đến cơ thể suy yếu, lúc sau phát hiện bệnh rồi không bao lâu liền qua đời.Nàng nhớ rõ hình như bị bệnh về phổi.Gió nổi.Tháng 11 gió mang theo sương, hơi lạnh.Lúc Nghiêm Chi thu dọn áo quần, đột nhiên ho khan lên.Khương Ninh tâm lộp bộp một chút, “Thẩm nhi, ngươi bệnh ho khan có rảnh đi bệnh viện trong thành hảo hảo kiểm tra, đừng bị ảnh hưởng đến phổi, chú ý thân thể.”Nghiêm Chi không thèm để ý cười cười, “Ta thân thể rất tốt, sẽ không có việc gì.
Nhưng Thiêm Hành nhà ta, đáng tiếc……”Nói đến Cố Thiêm Hành.Khương Ninh khóe mắt chứa bi thương, nàng nhẹ nhàng cắn môi dưới, “Hắn sẽ khá lên, thật đó.”Tuy rằng quá trình có chút dài.Nhưng là nàng tin tưởng hắn sẽ khá lên, nàng sẽ nghĩ cách.Đại khái là mọi người đều cùng Nghiêm Chi nói như vậy, nàng đã chết lặng, cũng không có ôm cái gì hy vọng, cho nên chỉ cười cười.“Mẹ, gió lớn.”Nơi xa vang lên âm thanh của Cố Thiêm Hành.Giọng hắn nhẹ nhàng, theo gió bay vào tai nàng, giọng nói quen thuộc làm nàng có cảm giác rất an toàn.Đứng ở khoảng cách xa, lúc này nàng mới dám lặng lẽ nhìn hắn vài lần, bất quá thực mau thu hồi.Lúc này hắn hẳn là chưa thích nàng đi.Đời này nàng nếu cùng Lý Đại Quải ly hôn, sẽ không ở lại thôn Đại Lăng, hắn còn sẽ thích nàng sao?Không biết vì cái gì, nghĩ đến về sau không thấy được hắn.Nghĩ đến thân thể hắn còn muốn chịu đủ loại tra tấn, mẹ hắn còn bị bệnh nặng qua đời, cuối cùng chỉ còn hắn một người lẻ loi hiu quạnh, Khương Ninh tâm liền hơi hơi run đau.Trong đầu bỗng nhiên sinh ra một ý tưởng lớn mật, nàng phải gả cho hắn!Nàng không chỉ muốn thay đổi chính mình vận mệnh, còn muốn thay đổi vận mệnh của hắn! Đúng! Nàng phải gả cho hắn, giờ khắc này, ý tưởng này càng thêm nóng bỏng.Nhưng mà hiện tại……Nàng không thể biểu hiện một tia thích đối với hắn, nếu không sẽ bị mọi người chỉ trích.Nàng phải cùng Lý Đại Quải ly hôn sau đó lại quang minh chính đại gả cho hắn!Cố Thiêm Hành, ta sẽ không làm ngươi cả đời cô đơn, chờ ta.Thời điểm Khương Ninh về nhà.Lý Tiểu Nguyệt đã dọn dẹp đồ vật, đi vào thành đọc sách.Mà Đặng Lan đang trong viện hái rau, thấy nàng trở về, cười lúm đồng tiền như hoa, “Tiểu ninh, ngươi trở về rồi sao, chuyện ban ngày đừng suy nghĩ nữa, tối nay Đại Quải sẽ về nhà.”Đặng Lan đây là đã gấp không chờ nổi đi.Sợ nàng thật sự chạy về nhà mẹ đẻ, cho nên buộc Lý Đại Quải cùng chính mình động phòng a.Nhưng mà không đúng.Đời trước, hình