Thiệu Hoa nhận lấy cơm, giúp Thiệu Mỹ Lâm mở nắp hộp, đặt đôi đũa vào tay cô bé nói: "Con ăn chậm một chút.
Nghẹn thì uống nước sôi để nguội."Thiệu Mỹ Lâm xua xua tay, rúc mặt vào hộp cơm ăn như heo con.Thiệu Hoa mở hộp cơm gà của mình ra, cơm gà quay đựng trong hộp cơm bằng nhôm, vừa mở ra thì thấy bên trong trừ cơm và gà quay còn có chân giò hun khói và rau xanh, nhìn còn rất phong phú.Dù sao Tần Lệ ăn cũng rất hài lòng, thói quen bồi dưỡng trong quân đội, chưa tới năm phút đã quét sạch một hộp cơm.Anh đi lấy ca tráng men: "Để tôi giúp pha sữa cho lão nhị đi."Bất tri bất giác, anh cũng gọi theo Thiệu Hoa, kêu Thiệu Mỹ Lâm Thiệu Mỹ Thiền là lão đại lão nhị.Thiệu Hoa ngẩng đầu, liếc nhìn anh một cái, chỉ chỉ trên giá hành lý: "Sữa bột đặt ở trên, lấy hai muỗng là đủ."Cô dùng đũa tách khối thịt chắc mềm nhất phần đùi gà quay ra, đút cho Thiệu Mỹ Thiền.
Cái miệng nhỏ của con bé chỉ cần há ra ăn.Chờ Tần Lệ pha xong sữa, Thiệu Mỹ Thiền cũng đã ăn no được ba phần.Tần Lệ bưng sữa tới: "Để tôi ôm con bé sang đây đút nhé.""Không cần đâu, anh đưa sữa cho nó là được, nó sẽ tự uống." Thiệu Hoa nhận lấy ca tráng men từ tay Tần Lệ, đặt vào trong lồng ngực của Thiệu Mỹ Thiền.Thiệu Mỹ Thiền ôm ca tráng men lên, uống từng ngụm từng ngụm, trên cái miệng nhỏ dính một vòng sữa màu trắng.Tần Lệ ngồi đối diện Thiệu Mỹ Thiền, cứ như vậy nhìn một đứa bé uống sữa ngon lành, có chút há hốc mồm: "Con bé biết tự uống sữa luôn à?""Có gì lạ đâu, cũng đã ba tuổi rồi, không phải mới 5,6 tháng." Thiệu Hoa cạn lời.Tần Lệ hoài niệm một chút, con trai lớn nhà mình lúc ba tuổi, hình như vẫn còn cần bảo mẫu phải dỗ dành đút cơm.Anh lắc lắc đầu, không nghĩ nữa.Dư quang liếc thấy hộp nhôm đựng cơm của Thiệu Hoa vẫn còn hơn phân nửa, hỏi: "Sao cô không ăn nữa?"Thiệu Hoa nghĩ thầm, bởi vì so với cô làm kém xa, cũng không biết có phải cho nhiều nước tương quá hay không mà ăn vừa dai vừa mặn, cũng mệt cho Tần Lệ có thể ăn ngon lành như thế.Trong lòng nghĩ gì, ngoài miệng cũng nói vậy: "Hương vị không ngon lắm, kém xa tôi làm."Tần Lệ bật cười: "Đây là cơm xe lửa, bao nhiêu người thiết tha mơ ước đấy.
Có mấy người cố ý ngồi một chuyến xe lửa chỉ để ăn bữa cơm này.
Cô còn chê không ngon."Thiệu Hoa bĩu môi, đừng nói cơm xe lửa, cơm máy bay cô cũng ăn