Thấy anh đang đánh giá con gái mình, Thiệu Hoa giới thiệu: "Đứa lớn là con gái đầu của tôi, Thiệu Mỹ Lâm, năm nay 6 tuổi.
Bé nhỏ hơn là con gái thứ hai, Thiệu Mỹ Thiền, ba tuổi."Tần Lệ uốn gối ngồi xổm trên mặt đất, đối mặt với hai chị em, mềm giọng: "Chào các con."Thiệu Mỹ Lâm gan lớn, tiến lên hai bước, vươn tay: "Xin chào chú Tần."Tần Lệ cũng không hiểu ý lắm, nghĩ rằng cô bé muốn bắt tay với mình, vội vàng vươn tay nắm lấy tay cô bé: "Chào cháu, chào cháu."Lại duỗi tay còn lại đưa tới trước mặt Thiệu Mỹ Thiền: "Chào Mỹ Thiền."Thiệu Mỹ Thiền chớp mắt nhìn bàn tay rắn chắc khớp xương rõ ràng trước mặt, quay đầu lại, nhìn về phía dòng người qua lại ở nhà ga.Thiệu Mỹ Lâm nhíu mày, lặp lại thêm một lần nữa: "Chào chú, chú Tần."Tần Lệ ngây ngốc, sao đứa nhỏ này lại chào đi chào lại anh tới tận hai lần, chỉ có thể nhìn về hướng Thiệu Hoa xin giúp đỡ.Thiệu Hoa nghẹn cười, hếch cằm hướng về phía bàn tay nhỏ vươn ra của Thiệu Mỹ Lâm: "Nhìn đi, lòng bàn tay hướng lên trên, xin anh đồ ăn đấy."Tần Lệ trợn tròn mắt, cuống quýt lộn hết túi áo túi quần từ trái qua phải, anh đi vội nên không mang cái gì theo.Thấy Tần Lệ tìm đồ thật, Thiệu Hoa phì cười, duỗi tay không nặng không nhẹ mà vỗ vào tay Thiệu Mỹ Lâm."Con nhóc này ỷ mình lớn lên xinh đẹp, miệng lại ngọt, ở trong viện gia chúc, hàng xóm xung quanh đều là đồng nghiệp của mẹ tôi.
Mỗi lần gặp mọi người hay cho nó đồ ăn, hôm nay gặp anh, nghĩ anh cũng mang kẹo cho bọn nó."Tần Lệ ảo não: "Vậy mấy mẹ con đợi tí nhé, tôi sang Cung Tiêu Xã bên cạnh mua.""Mua cái đầu anh, đừng chiều nó quen, làm hư tính." Thiệu Hoa nói: "Ai cho gì nó cũng ăn, lỡ sau này bị người ta dùng một khối kẹo lừa đi mất, hoặc bỏ thuốc chuột vào thì phải làm sao?"Thiệu Mỹ Lâm méo miệng, reo lên: "Con mới không phải ngu như vậy đâu.
Con chỉ xin mấy bà, mấy dì có quan hệ tốt với bà ngoại thôi.
Mẹ xem bà Thái hay cãi nhau với bà ngoại, con có bao giờ xin bà ấy không, thấy bà ấy là con đi đường vòng đấy nhé."Thiệu Mỹ Hoa không thèm tranh cãi với cô bé: "Được, được, được, con là thông minh nhất.
Chờ tới nơi, mẹ mua kẹo sữa cho hai chị em ăn."Thiệu Mỹ Lâm cười ngọt ngào: "Vậy thì được."Tần Lệ nhìn người lớn, lại nhìn hai đứa bé, cảm thấy mới lạ cực kỳ, đây là lần đầu tiên anh nhìn thấy hình thức ở chung này giữa mẹ và con."Ô...ô..xịch."Xe lửa màu xanh bóp còi tiến vào trạm,