Nhóm dịch: Thất Liên HoaChu Uyển Tâm không hề do dự, sau khi đến trường học thì điền vào phiếu báo danh, giao cho phó hiệu trưởng Quý.
Phó hiệu trưởng Quý vui thay phần cô: “Cô nghĩ thông suốt là tốt rồi, nếu không hay là hôm nay gọi điện bàn bạc với Lâm Văn Chiếu luôn?”Chu Uyển Tâm nghĩ nghĩ, lắc đầu, “Còn chưa biết có trúng tuyển hay không, cứ thi trước đã.
”Thứ hai nộp đơn, thông báo thứ sáu đi thi, xin nghỉ thì dễ, nhưng lại không có ai chăm lo cho Nhược Nhược, Chu Uyển Tâm không muốn đưa Nhược Nhược về nhà, trong nhà còn có hai đứa trẻ nhà chị cả, tính cách Nhược Nhược quá mềm, về sẽ chịu thiệt.
Phó hiệu trưởng Quý nói: "Nhược Nhược ngoan, cô để con bé ở trường, tôi chăm giúp cô một ngày, buổi trưa tôi sẽ dẫn con bé tới căn tin ăn cơm, buổi tối cô đi xe về, không chậm trễ gì đâu.
”Lâm Nhược cũng bảo mẹ ngày mai yên tâm đi thi: "Mẹ, con sẽ ngoan ngoãn ở trong trường, không chạy đi đâu cả.
”Chu Uyển Tâm rất cảm kích phó hiệu trưởng Quý đã chiếu cố, ngày hôm sau trời còn chưa sáng, cô đã ngồi xe vào thành phố, cuộc thi được thống nhất diễn ra ở một trường thi là trường tiểu học Diên Bình, hai giờ rưỡi chiều sẽ kết thúc, ra khỏi trường thi, Chu Uyển Tâm thấy ngoài trường có một người phụ nữ đang chờ, chừng ba mươi tuổi, tóc gợn sóng kiểu xoăn to buộc hết ra sau đầu, thoa son môi nhàn nhạt, lông mày cũng từng được sửa lại, trạng thái tinh thần rất tốt.
Chu Uyển Tâm cảm thấy cô ấy có hơi quen mắt, đột nhiên nhớ ra, trên ảnh chụp chung của gia đình Lâm Văn Chiếu, chị hai chồng phản nghịch cắt đứt quan hệ với gia đình có ngũ quan trùng khớp với người phụ nữ này, chỉ là chị hai chồng trong ảnh trông trẻ hơn và có chút quê mùa hơn, còn người phụ nữ trước mặt thì thành thục, có khí chất, sáng sủa hơn