Giữa buổi trưa mùa hè, tiếng ve inh ỏi chói tai khiến người ta bực bội, thỉnh thoảng có một cơn gió nhẹ thổi tan cái nóng, dưới chân ngọn đồi xanh mướt có một con sông nhỏ, mặt nước phẳn lặng, nhưng kỳ thật lòng sông chảy xiết, lòng sông lại hẹp và sâu, năm nay mưa nhiều, nước trong mương chưa bao giờ cạn, trong đó chứa rất nhiều cá lớn, tôm nhỏ, chẳng qua bình thường sẽ không thể nào bắt được.
Trong làn nước có một bóng người lấp ló, một người đang ngụp xuống lặn dưới nước, bởi được 30-40m liền ngoi lên khỏi mặt nước, trên tay cầm một con cá trích dài nửa thước, lộ ra trên mặt nước cánh tay cơ bắp, với làn da màu lúa mạch, lấp lánh dưới nước.
Rất nhanh, người đó liền ngoi lên, khuôn mặt tròn, ngắn, tươi tắn, mày rậm, mắt to, mũi thẳng, mở mắt nhìn ánh mặt trời, đôi mắt đen nhánh hiện lên ý cười khi nhìn thấy kích thước của con cá trích.
“Ngô…Cứu…Mạng!’Một giọng nữ yếu ớt truyền đến từ phía trước, Vệ Vân Khai ngẩng đầu nhìn về phía trước, dưới nước có một bóng người, hình như có người bị rơi xuống nước, anh nhìn con cá trích đang không ngừng giãy giụa trong tay, hơi nhướng mày sau đó vươn tay ném con cá trích ném lên bờ, lập tức lặn xuống nước và bơi về phía trước.
Tống Nguyệt Minh biết bơi, nhưng lúc này cô đầu óc choáng váng, cơ thể mềm nhũn, không còn sức lực, hơn nữa trong bụng cũng uống không ít nước, cả người lại giống như đang dần chìm xuống, không, cô không thể chết được!“Cứu mạng—” cô ra sức trồi lên mặt nước hô lớn một tiếng cứu mạng.
Nước sông lại tràn vào miệng, Tống Nguyệt Minh vô cùng khó chịu, trong mắt mờ mịt, chỉ có thể nhìn thấy nước sông và cây cối xanh mướt hai bên, sẽ không chết ở chỗ này đi.
Quan trọng là đây là đâu?Đầu óc Tống Nguyệt Minh càng ngày càng hỗn loạn, cơ thể cũng không ngừng giãy giụa, cô cảm thấy hình như có cái gì đó đang nắm chân nên càng cố gắng giãy giụa, là cây dưới nước hay là ma dưới nước?Bỗng nhiên, có một bàn tay vòng qua thắt lưng, ôm cô vào bờ, Tống Nguyệt Minh lập tức ngừng giãy giụa, nhưng cô cảm thấy khó chịu khi có người chạm vào bụng.
Còn chưa tới bờ, Tống Nguyệt Minh đã bị ngất, mái tóc dài ướt sũng ôm lấy khuôn mặt, trên khuôn mặt trắng nõn còn sót