Tống Nguyệt Minh an tâm nhắm mắt ngủ, Hoàng Chi Tử không dám rời đi ngay, xác định hô hấp của cô vẫn ổn định mới an tâm, lặng lẽ đi ra ngoài, lại gặp con dâu cả mang xà phòng thơm đến, vội xua tay ý bảo cô ta ra ngoài, bước ra cửa phòng nhẹ nhàng đómg cửa lại, nhưng cũng không đóng chặt cửa phòng, để lại một kẽ hở tuỳ lúc có thể đi vào“Nguyệt Minh thế nào rồi?” Tống Vệ Quốc chắp tay sau lưng đứng ở trong viện, cũng không ngại ánh nắng gay gắt.
Hoàng Chi Tử khịt mũi, nghẹn ngào nói: “Ngủ, con bé muốn ngủ trước.
”Tống Vệ Quốc cau mày, cuối cùng cũng chỉ có thể gật đầu, hơn nửa giờ nữa cũng là thời gian mọi người bắt đầu ra ngoài làm việc, không thể trì hoãn.
“Để hai người ở nhà trông Nguyệt Minh, đừng để con bé lại chạy ra ngoài.
”“Tôi biết rồi.
”Tống Nguyệt Minh vẫn chưa thể chìm vào giấc ngủ, trong mơ các ký ức tồn tại đan xem lẫn nhau, khiến cô không phân biết được hôm nay là hôm nào.
Cô căn bản không phải là Tống Nguyệt Minh ở Tiểu Tống Trang, cô tên thật là Tống Duyệt Minh, trước khi xuyên qua, cô đang đọc một cuốn tiểu thuyết trên mạng về quân tẩu, đây cũng là thể loại mà cô thích nhất, theo như danh sách đề cử, cô định lên Tấn Giang để đọc trong thời gian nghỉ, đây là cuốn “ Nhật ký dưỡng thành quân tẩu 80”, nói về một cô gái cổ đại bị xuyên qua thành một cô bé nhỏ bị đói chết ở những năm 60, sau đó làm giàu bằng kỹ năng thêu thùa xuất sắc, đã cùng nam chính quân nhân tương thân tương ái sống cuộc đời hạnh phúc.
Câu chuyện này rất hay, Tống Nguyệt Minh xem suốt một đêm, sau khi ăn sáng, cô muốn hoạt động gân cốt một chút liền muốn đi bơi ở bể bơi nhà mình, ai ngờ bỗng nhiên bị chuột rút, cả người dần chìm xuống, mất ý thức, mở mắt ra lại thấy mình đang dưới sông, may mắn có người cứu, nếu không cô có khi đã phải chết rồi.
Nhưng, có lẽ cô ấy là người đầu tiên chết đuối trong bể bơi của nhà mình.
Tống Nguyệt Minh ngủ được nửa tiếng liền tỉnh dậy, trong phòng mơ hồ có tiếng nói chuyện, cô nằm trên giường không nhúc nhích, ngơ ngác nhìn màn mới.
Tống Nguyệt Minh nhảy sông là có nguyên nhân, là anh hai Tống Nguyệt Minh, Tống Kiến Cương xúi giục cô làm, bởi vì Tống Kiến