Khác với bọn họ, bé gái này sau khi sinh ra thì bị mẹ ném đến nông thôn cho bà ngoại nuôi, chỉ khi nghỉ hè với nghỉ đông hàng năm Cố Nhị mới có thể đến nhà ngoại gặp chị.
Chị đối xử với nó và em trai rất tốt, nhưng chị đáng thương lắm, sống ở nhà bà ngoại như một người làm, học đến năm ba phải thôi học.
Ba đi một cái tận mấy năm trời, ba tháng trước mới trở về, vừa về đã đến đón chị, nhưng bà ngoại xấu lắm, muốn ba dẫn cả dì nhỏ về làm bảo mẫu.
Cố Nhị hừ lạnh, bà ngoại cực xấu, nó nghe lén được chuyện bà ngoại thì thầm với dì nhỏ rồi, bà ngoại muốn dì nhỏ hết ăn lại nằm kia làm mẹ kế của bọn nó.
May mà ba không đồng ý.
Bà ngoại giận điên lên, cầm dao dí vào cổ mình, nói nếu ba nhất quyết dẫn chị gái đi sẽ cắt cổ khiến ba phải vào tù, ba hết cách chỉ đành quay về trước.
Cố Nhị không cần bảo mẫu, cũng không thèm mẹ kế, nó chỉ muốn đón chị về nhà thôi.
Cố Thạch Đầu mới lên tám tuổi, còn rất ngây ngô, mỗi năm đến kỳ nghỉ được tới nhà bà ngoại, đều bị bà tẩy não, nói phụ nữ bên ngoài chẳng có ai tốt lành cả, sẽ đánh con nít.
Dì nhỏ là em gái mẹ nó, chỉ có dì nhỏ mới không đánh