Nhóm dịch: Uất Kim HươngLý Ái Liên hoàn toàn không ngờ Cố Đại Hải sẽ trở mặt, thấy bộ dạng khúm núm hồi nãy còn tưởng là kẻ ngu xuẩn dễ dắt mũi, hóa ra người nhà họ Cố đều là phường lưu manh!Cố Đại Hải đi lại góc tường vơ lấy một cái cuốc vác lên vai, tư thế kia trông như muốn giết người tới nơi.
Gương mặt anh trầm xuống: "Không nói đúng không? Để xem tôi có phá nát nhà họ Thẩm mấy người ra không!"Mã Hồng Mai và Thẩm Mỹ Quyên nào dám đứng ra, Lý Ái Liên không ngừng kêu khổ, chỉ có thể nói: "Cháu trai cả đừng xúc động, đều là hiểu lầm, hiểu lầm cả! Thím không hề đụng tới một ngón tay của nó, là, là Hồng Mai …"Bà ta sao dám đưa bản thân và con gái mình ra nhận tội, chỉ có thể đổ hết cho Mã Hồng Mai.
Mã Hồng Mai sửng sốt: "Mẹ, lúc đó không phải cả ba chúng ta đều đánh sao, mẹ còn bảo là đánh cho chết…"Lý Ái Liên không nói tiếng nào giáng xuống một bạt tai: "Mày nói đi tại sao mày đánh chị dâu cả? Bây giờ thì hay rồi, xảy ra chuyện rồi đó! Cái tát này sẽ khiến mày nhớ lâu một chút!"Mã Hồng Mai hoang mang tột độ, Lý Ái Liên nháy mắt với Thẩm Mỹ Quyên, Thẩm Mỹ Quyên cũng nhanh chóng ra mặt làm chứng: "Đúng đúng, là chị dâu ba đánh, chị dâu ba, chị xin lỗi chị dâu cả đi, chuyện này coi như bỏ qua.
""Tôi không có, không phải tôi, lúc đó…" Mã Hồng Mai vẫn còn muốn giải thích.
Lý Ái Liên lại tát thêm một cái: "Hồng Mai, mau nhận lỗi!"Hôm nay bà ta chỉ có thể hy sinh Mã Hồng Mai, nếu không tên điên Cố Đại Hải sẽ phá nát nhà họ Thẩm mất.
Nhìn Mã Hồng Mai bị đánh đến choáng váng, Cố Giai Tuệ lạnh lùng quan sát, mỗi một người của nhà họ Thẩm đều là thứ không ra gì!Cô cong môi cười, tủi thân nói với Cố Đại Hải: "Anh cả, em nhớ ra rồi, ba người này đều đánh em.
Cô ta, cô ta, bà ta, ai cũng tham gia hết.
Họ đánh vào mặt em, đá vào ngực em, còn nắm