Nhóm dịch: Uất Kim HươngCố Giai Tuệ ở bên ngoài đợi một hồi, cảm thấy Lý Ái Liên ra ngoài tìm gà chắc cũng sắp trở lại, cô không muốn gặp phiền phức nên mau chóng xách một thùng nước trở về phòng.Đại Oa và Tiểu Oa Nhi ăn xong hai miếng bánh quy thấy cũng hơi lưng bụng, mẹ chưa bao giờ đối xử tốt với bọn họ như vậy, trong lòng Đại Oa cứ thấp thỏm không yên, còn Tiểu Oa Nhi thì hạnh phúc vô cùng.Cô bé kéo tay anh hai nói: "Ba nói rồi mà, chỉ là tâm trạng của mẹ không tốt thôi, chờ tâm trạng mẹ khá lên thì sẽ đối với chúng ta rất tốt.
Mẹ chúng ta là người tốt, chẳng qua là tin lầm người."Đại Oa cười trào phúng: "Chúng ta đều biết cô ta tin lầm người, chỉ có cô ta là không chịu thừa nhận, trong nhà có cái gì tốt đều cầm đi cho dì Mai.
Không phải anh hai ghét mẹ đâu, mà thật sự là cô ta không xứng làm mẹ! Lần trước lúc em bị sốt, cả người nóng ran lên, vậy mà cô ta còn không chịu lấy tiền ra mời thầy thuốc đến, cuối cùng vẫn là anh đi tìm Trụ Tử cầu xin mẹ nó cho anh nửa viên thuốc, em uống xong mới hạ sốt, em quên rồi à?"Tiểu Oa Nhi rũ mắt xuống, nhẹ nhàng nói: "Anh hai, anh hiểu em nhất mà, nhưng em thật sự hy vọng mẹ cũng thương chúng ta..."Đại Oa kéo tay cô bé: "Cô ta có thương hay không anh không quan tâm, em chỉ cần nhớ anh hai sẽ bảo vệ em cả đời!"Giọng nói của cậu bé mười tuổi có phần non nớt, nhưng sự kiên định bên trong lại làm cho Cố Giai Tuệ ở ngoài cửa cảm thấy có chút ngoài ý muốn.Trong đầu cô có ký ức của nguyên thân, tất nhiên cũng biết nguyên thân đối xử với hai đứa con mình như thế nào.
Bình thường chúng bị mấy đứa trẻ bên chi thứ hai và chi thứ ba bắt nạt không ít lần, cô ta cứ bàng quan mặc kệ tất cả, trong lòng bận nghĩ đến chuyện Thẩm Quốc An gian díu với ai đó ở bên ngoài.
Bị lòng ghen tuông che mờ lý trí, rảnh ra một cái là cùng với Mai Linh suy nghĩ biện pháp đi quậy Thẩm Quốc An.
Mấy chuyện chính đáng thì bỏ qua một bên không quan tâm, còn mấy chuyện tào lao thì giỏi bon chen lắm.Cố Giai Tuệ mười tám tuổi không tính là ghét trẻ con, thỉnh thoảng còn giúp đỡ hàng xóm trông mấy đứa nhỏ vài ngày, hoặc dạy kèm cho thằng em họ dăm bữa nửa tháng.
Nói thẳng ra để cô chơi với bọn trẻ chốc lát thế thì được, nhưng mà bảo cô nuôi chúng quanh năm suốt tháng thì trong lòng Cố Giai Tuệ có chút bối rối.Thôi không sao, con người cô thích nhất là thử thách, hồi trước lúc làm bài tập cô thích tìm đề khó để làm, giải được một cái là sướng rơn hết cả người!Bây giờ hai đứa nhỏ có thành kiến đối với mẹ ruột như thế hoàn toàn là trách nhiệm của