"Ngày mai ba gọi điện cho bên xưởng may nói một tiếng để xin nghỉ cho con.”“Không cần đâu ba.” Đồng Nghiên lắc đầu.Sớm muộn gì cô vẫn phải trở về xưởng.
Vì đã hạ quyết tâm muốn từ chức, cô vẫn phải trở về xưởng một chuyến.
Không nói đến cái khác, cái radio này phải trả lại.Còn có, tiền công tháng trước cô còn chưa nhận đâu! Dù sắp từ chức, cô cũng phải cầm 35 đồng tiền công rời đi.Buổi tối cả nhà quây quần bên nhau ăn cơm.
Đồng Nghiên nhìn đùi gà trong chén của bản thân, lại nhìn thịt gà trong chén của Đồng Tiểu Tùng và Đồng Đại Hoa, còn trong chén của Diêu Kim Mai chỉ có một đôi cánh gà, ngay cả canh gà cũng rất ít.Đây là gà mái già của nhà bọn họ.
Mấy ngày gần đây đã ngưng đẻ trứng.
Vốn ba mẹ quyết định cầm lên chợ bán, trùng hợp Đồng Nghiên sinh bệnh.
Diêu Kim Mai nghĩ rằng Đồng Nghiên ở nhà xưởng làm việc rất vất vả, ngày thường ăn uống ở xưởng cũng không tốt, nên bà cắn môi quyết định đem gà giết làm một bàn thịt gà cho con gái bồi bổ.Ngày thường Đồng Nghiên luôn ở nhà xưởng, một tuần chỉ trở về