Cậu khiếp sợ nhìn Đồng Nghiên: "Ba không bị sao chứ ạ?""Ba tránh thoát được.
Nhưng chỉ suýt chút nữa thôi là ba đã bị chôn vùi ở dưới đó rồi, suýt chút nữa là chúng ta đã mất ba rồi.
Còn có em nữa, nếu không vì ba mẹ coi trọng chuyện lần này thì em đã bị người ta bắt cóc rồi.
Nghe nói con nít bị bắt cóc sẽ bị tẩy não một thời gian dài, để bọn nhóc quên mất ba mẹ mình là ai.
Đến lúc đó thì không ai có thể tìm thấy em được hết.
Nên là em trai à, sau này làm việc nhất định phải suy nghĩ cho kỹ."Đồng Tiểu Tùng nghiêm túc gật đầu: "Dạ.
Em biết rồi."Tiếng của Diêu Kim Mai và Đồng Đại Hoa truyền đến từ trong sân.Đồng Nghiên và Đồng Tiểu Tùng đồng thời buông đũa, chạy ra bên ngoài với tốc độ cực nhanh.Cả người Đồng Đại Hoa đầy tro bụi, trên tóc cũng dính nước bùn.
Ông nhìn hai đứa con của mình, sau đó lại nghĩ đến tình cảnh nguy hiểm ban nãy, trong mắt tràn ngập sự may mắn vì tìm được đường sống trong chỗ chết."Rửa tay đi ba." Đồng Nghiên bưng nước sạch đến cho Đồng