Cô từ trong không gian lấy ra hai cái lồng hấp bằng trúc ra.
Động tác trên tay không ngừng, không tới một hồi thì bỏ sủi cảo vào đủ hai lồng hấp bằng trúc.
La Tiếu đã sớm nấu một nồi nước to trong nhà bếp, nước vừa sôi nên thả sủi cảo vào.Nồi lớn nấu một xửng trước, cơ bản là có hơn 100 cái trong một lồng hấp.
Còn lồng hấp sủi cảo kia đợi đến khi chuẩn bị trở về cũng nấu xong rồi bỏ vào không gian để tồn trữ.Cô giữ lại hai mươi cái cho mình.
Toàn bộ số còn lại, cô đổ vào một cái chậu sứ nhỏ.
Cô lại cầm một cái ống trúc nhỏ đựng không ít nước tỏi.
Sau đó cô mới đi về hướng nhà Lục Nghị Thần.Lúc La Tiếu tới, Lục Nghị Thần đang chặt củi trong sân.
Anh nghe được tiếng bước chân nên ngẩng đầu nhìn La Tiếu.Anh cũng biết chuyện xảy ra vào buổi chiều.
Anh không nghĩ là cô nhóc này lại lợi hại như vậy.
Cô không để cho nhà họ Triệu tính kế, chỉ có tự mình đứng lên thì mới không bị người khác bắt nạt.La Tiếu hơi mỉm cười: “Lục đại ca, tôi tới đưa sủi cảo.”Lục Nghị Thần không nghĩ tới cô nhóc này lại tới đây tặng sủi cảo cho anh khiến anh cảm thấy có chút ngượng ngùng.La Tiếu đi vào sân, ngựa quen đường cũ đi thằng vào nhà bếp.
Cô còn nói: “Anh ngừng lại rửa tay đi.
Sủi cảo ăn nóng mới ngon, tôi vào nhà bếp xem có tìm được cái thứ để đổ ra.
Tôi còn phải mang chén về.”Lúc trước ở nhà Lục Nghị Thần hai ngày, đồ vật để chỗ nào cô cũng biết rõ.
Người này thật ra có thói sạch sẽ nên ở đâu cũng dọn dẹp sạch sẽ.La Tiếu tìm chậu và chén rồi đổ sủi cảo và nước tỏi vào.
Sau đó cô để chén trúc vào chậu sứ rồi dùng băng gạc đắp kín.
Đúng lúc Lục Nghị Thần rửa tay xong.La Tiếu ra phòng bếp thấy Lục Nghị Thần đi tới: “Lục đại ca, anh mau nhân lúc còn nóng ăn nha.
Tôi về trước.”Lục Nghị Thần nhìn sang chén sủi cảo trong phòng bếp, nhíu mày hỏi: “Cô lấy bột mì ở đâu?”La Tiếu nhìn thoáng qua bên ngoài sân, nhỏ giọng nói: “Sáng nay tôi lên núi hát chút thảo dược rồi đến tiệm thuốc Đông y của trấn trên bán được chút tiền và phiếu.
Tôi nghĩ tới ăn sủi cảo mà thiếu bột ngô thì không được.
Cho nên tôi mới đi mua một ít về.
Vừa đủ ăn hai bữa, thôi tôi không nói chuyện với anh nữa.
Sủi cảo của tôi nguội rồi, tôi về trước đây.”La Tiếu không đợi Lục Nghị Thần có thời gian đáp lại.
Cô