Triệu Tiểu Mai khóc lên: “Mẹ, việc này chính là mẹ kêu con làm.
Ngày mai con mới không muốn làm trò cười trước mặt các thành viên trong xã vì xin lỗi con nhỏ khốn đó đâu.
Danh tiếng của con còn đâu.”Cao Tố Hoa vẫn vội vàng nấu cơm ở trong bếp, nghe được lời của con gái thứ hai nói: “Ai kêu con không có đầu óc.
Còn chưa dỗ con nhỏ đó tốt mà đã ôm đồ vật đi.
Con không xin lỗi thì để cho mẹ già này đi.”Mấy chị em họ Triệu cũng biết chuyện phát sinh hôm nay.
Triệu Tiểu Đào mắt lạnh nhìn nửa ngày mới nói: “Con mặc kệ hai người làm cách nào để xử lý tốt chuyện này.
Đừng có để chuyện này truyền tới tai Trịnh Kiều Trang khiến cho gia đình họ Trịnh không vui.
Nếu ảnh hưởng đến việc con gả đi vào tháng sau, con sẽ không để hai người yên.”Triệu Tiểu Mai nhìn về phía chị cả nói: “Chị không để ai yên.
Hay là hôm nay chị không đi?”Triệu Tiểu Đào thấy đứa hai muốn cô ta dính líu tới, tức giận nói: “Đồ vật là chị đoạt sao?”Bây giờ Triệu Tiểu Mai vô cùng tức giận, chỉ vào Triệu Tiểu Đào: “Chị, chị, chị………..” Cô ta kêu chị cả nửa ngày cũng không nói ra lời nói khác.Triệu Tiểu Thảo ngồi ở một bên nói: “Việc này là do La Tiếu gây ra.
Chúng ta chỉ cần kêu chị ta nói với đại đội trưởng là không truy cứu chuyện này là được rồi.”Triệu Tiểu Hạnh ở một bên xem Triệu Tiểu Thảo như một đứa ngốc nói: “Em nói thật dễ nghe.
Có bản lĩnh em đi dọn con nhỏ chết tiệt La Tiếu kia đi.”Triệu Tiểu Thảo nói: “Chị ta chỉ là một cô gái mồ côi.
Nếu chuyện này mà náo loạn lớn thì không chỉ vứt mặc mũi của nhà chúng ta mà cả dòng họ nhà họ Triệu cũng mất mặt.
Nếu La Tiếu làm cho lớn thì chị ta không sợ sau này sẽ có người trong thôn ngáng chân chị ta sao.”Cao Tố Hoa nghe xong con gái thứ năm nói.
Bà ta nhìn chồng mình: “Đúng vậy, em sao không nghĩ tới.
Cha Tiểu Thảo, Tiểu Thảo nói không sai.
Trong thôn chúng ta gồm bốn nhà Triệu, Cao, Lý, Tôn vốn mâu thuẫn với nhau.
Bây giờ nếu ngày mai chúng ta xin lỗi một người bên ngoài như La Tiếu trước mặt thành viên trong xã thì người