"Cái áo da này của các cô bán thế nào?" Người đàn bà hỏi."Mỗi cái đều không giống nhau, xem chị cần loại nào." Tô Dạng ân cần giới thiệu: "Bên trái là nhung mỏng, bên phải là nhung dày, chất vải bảo đảm rất thoải mái, chị sờ một cái xem."Cô mở áo da ra: "Cái này còn chiết eo, đặc biệt thích hợp với mẫu hình eo thon chân dài như chị đây."Người đàn bà che miệng cười, vừa vui vẻ lại khiêm tốn nói: "Cô làm sao nhìn ra được nha? Tôi cũng đã sinh hai đứa rồi, dáng người đã sớm biến dạng rồi.""Ô, thật không phải là em phóng đại.
Chị mặc áo khoác em cũng có thể nhìn ra, thường ngày tập yoga phải không?""Sao cô lại biết?""Khí chất này của chị không giống người khác!" Tô Dạng bày ra vẻ mặt hận gặp nhau trễ: "Trong đám người phong thái tuyệt vời, ngay cả một cô gái như em còn động tâm.""Miệng của tiểu cô nương thật là ngọt!" Người đàn bà cười nói.Tô Dạng lè lưỡi một cách tinh quái: "Chị, nói thật, áo da này của em không hề kém hơn đồ trong trung tâm mua sắm, có vài thứ còn do xưởng bọn emem bán sỉ vào.
Thua thiệt là thua ở chỗ người ta có cửa tiệm, trong tủ kính còn có người mẫu, chúng em cái gì cũng không có.
Em vừa nhìn thấy chị, lập tức cảm thấy áo da này mặc trên người chị, nhất định là càng đẹp hơn ở trên người của người mẫu.""Có thật không?Hoàn toàn đúng, chị có muốn thử một chút không? Những thứ này chị cứ tùy