Trần Gia Hân ở trong phòng khóc trong chốc lát rồi lau khô nước mắt.
Cô quyết định một phân tiền cũng đều không lưu lại, kiên quyết không cho cha mình cầm tiền đi để người ta phá hư.Vốn dĩ cũng chỉ thiếu 3,2 vạn nguyên, bây giờ cô đưa ra 3,5 vạn nguyên nên còn thừa lại 1,5 vạn nguyên, cô dự tính sẽ mang ở trên người để chuẩn bị đi thành phố.
Trần Gia Hân muốn nhìn xem cô có cơ hội làm cái gì nữa hay không?Giữa trưa ngày mai cô sẽ nhờ chú Bân chở cô đi đăng ký sổ tiết kiệm.
Vì mang theo tiền ngồi xe lửa khẳng định là rất nguy hiểm, nên sổ tiết kiệm là thứ an toàn hơn nhiều.
Nếu không phải cần đủ 18 tuổi mới làm được thẻ ngân hàng, vậy cô đã trực tiếp làm một cái rồi.Thấy bên ngoài không có âm thanh, Trần Gia Hân mới mở cửa ra, và thiếu chút nữa cô đã dẫm vào người em trai cô.Cậu nhóc này khóc đến bò lê lết ngay cửa rồi ngủ luôn trên sàn nhà.
Giữa phòng chị em cô và phòng khách còn có một cái cửa, em trai cô đã chạy tới khóa lại nên khó trách vì sao em ấy ngủ mà mẹ cô cũng không hay biết.Ôm em trai lên trên giường, Trần Gia Hân vắt khăn lau mặt và tay cho em ấy, rồi lại lau sạch bàn chân mới đắp chăn lên người em ấy.Trẻ nhỏ ban ngày chơi đến mệt mỏi, lại khóc một hồi nên ngủ đến mê say.Nhìn em trai ngủ đến ngây ngốc, Trần Gia Hân hạ quyết tâm phải bảo vệ thật tốt người nhà của mình.Cửa phòng cha mẹ đã đóng lại, bên trong còn truyền đến tiếng nói chuyện khe khẽ.
Cô không đi nghe lén mà chỉ thu dọn tốt đồ đạc bên ngoài rồi liền đi ngủ.Ngày hôm sau trên đường đi học, Trần Gia Hân đã gọi điện thoại cho Lưu Bân, để định tốt thời gian tan học giữa trưa mà tới đón cô.Vào sáng sớm trước khi ra khỏi nhà, cô đã lén vào trong phòng cha mẹ để lấy trộm sổ hộ khẩu rồi nhét ở dưới đáy cặp sách.Hai ngày trước, Lưu Bân đã mua cho cô một chiếc xe đạp nữ second-hand, để cô cưỡi đi học.
Bởi vì từ nhà mới đến trường học có khoảng cách khá xa, đi bộ sẽ rất tốn thời gian, mà ngồi xe buýt thì cũng dễ dàng đến trễ.Lúc ở nhà cũ thì cô còn có thể đi nhờ xe đạp của Vệ Trung, nhưng hiện tại nhà Vệ Trung cũng chưa có dọn lại đây, nên muốn đi nhờ anh ta là điều không thể.Nhà Vệ Trung đã sửa sang lại một chút, còn mua thêm đồ điện gia đụng, nên phải chờ tới giữa tháng hoặc là cuối tháng bọn họ mới có thể dọn lại đây.Nhà cũ của Trần Gia Hân trên cơ bản không cần sửa sang lại, bởi vì đó không phải tài sản của cha mẹ cô, mà thuộc quyền sở hữu của nhà máy.Cho nên sau khi nhà cô dọn đi, nhà cũ sẽ trả lại.
Đại khái sẽ để cho công nhân ở nhằm cung cấp nơi