Nhà ông nội Tiếu Nhất Ngôn và tình huống bên này không khác nhau lắm, nhưng là ở phía bắc.
Và bên đó còn có không ít đồng ruộng, vả lại nhân khí so với bên này thịnh vượng hơn nhiều.Tiếu Nhất Ngôn: “Nhà ở nơi này đắt không ạ?”Diêm Minh Lễ: “Cũng không đắt lắm, tầm ba vạn nguyên thôi, mà trước và sau còn có cả đất trống nên diện tích ít nhất 500 mét vuông trở lên.
Nhưng em nhìn cảnh vật chung quanh xem, có mua về thì cũng không thể ở, vậy liền tương đương với việc chôn tiền ở chỗ này rồi.”Diêm Minh Lễ kể rằng đã có người cảm thấy nơi này vào hai năm sau sẽ phá bỏ và di dời, cho nên họ liền vội vàng mua hai nhà, nhưng kết quả là đợi đến hai năm cũng chưa thấy tin tức gì, làm hiện tại cả nhà bọn họ sốt ruột đến không chịu được.
Dù lấy giá gốc bán đi mà cũng chưa có người muốn mua.Diêm Minh Lễ: “Người ta thường mua nhà ở phía đông, diện tích so với nơi này nhỏ hơn, nhưng lại kiếm lời gấp mấy lần sau khi di dời.”Diêm Minh Lễ liếc mắt xem xét kính chiếu hậu một chút, anh ta nhìn thấy Trần Gia Hân đang đưa mắt trông mong khi nhìn ra mấy tiểu viện nông gia bên ngoài mà không khỏi bật cười.Phá bỏ và di dời sẽ nhận tiền rất mau, nhưng còn phải xem vị trí nữa, chứ nếu dùng sai chỗ thì chính là tự đào hố chôn mình.
Anh ta cùng bọn người Lưu Bân hợp tác chỉ là mới bắt đầu, nên anh ta cũng không hy vọng chỉ bởi vì một chút chỗ nhìn không thấy hy vọng như này mà bọn họ liền bị chặt đứt mất tương lai.Sau khi xuống núi, Diêm Minh Lễ mang theo hai bạn học đi tìm một tiệm ăn nông gia, và ăn đến cái bụng tròn quay.
Tiếu Nhất Ngôn còn cố ý xin địa chỉ, nói là muốn dẫn người nhà tới đây để nhấm nháp mỹ thực.Chở hai đứa nhỏ đi đến nhà sách Tân Hoa thì Diêm Minh Lễ liền rời đi.
Buổi tối Trần Gia Hân sẽ đi đến chỗ hẹn với cô giáo Trình để dùng cơm, còn Diêm Minh Lễ thì phải về nhà để thăm hỏi cha mẹ anh ta.Từ hiệu sách đi ra, hai người mỗi người xách một cái túi, bên trong đều là các loại sách tham khảo.Số lượng tài liệu ôn tập thì Trần Gia Hân mua nhiều hơn Tiếu Nhất Ngôn, đặc biệt là đề thi môn khoa học tự nhiên đều có không ít.
Vì cô cũng không biết loại nào tốt xấu nên cô mua đại mấy cuốn không giống nhau về cho Vệ Trung.Mặt khác là các tài liệu mà thầy giáo Triệu và thầy giáo Mã nhờ cô mua, nhưng cũng đã có tới 10 cuốn.Tiếu Nhất Ngôn: “Về sau nếu cậu có yêu cầu gì về tài liệu nào thì cũng đừng khách khí với tôi, cứ nói cho tôi một tiếng là được.
Tôi sẽ đi mua cho cậu và gửi qua bưu điện, dù sao phí vận chuyển cũng