Hàn Hải cũng sợ ngây người, hành động với lời nói sao mà rối loạn vậy.Phạm Hiểu Quyên tiếp tục mở cuống họng, đẩy tông giọng của mình lên cao hơn:"Thế khi nào hai đứa chuẩn bị dọn nhà đi? Nếu cần giúp đỡ thì hai em phải nói trước với anh chị đấy."Bọn mày có nói ra thời gian cụ thể thì bà đây sẽ nói ngày hôm đó không rảnh.Bành Thải Lan nói:"Em thấy ở thế này cũng tốt, dọn ra dọn vào phiền lắm."Phạm Hiểu Quyên tiếp tục đon đả, nói:"Không phiền chút nào hết, không sao đâu.
Đến khi hai đứa dọn nhà thì chị với Hàn Giang sẽ giúp đỡ vợ chồng bọn em mà.
Hai đứa chỉ mới đến, đồ đạc có bao nhiêu đâu mà phiền phức chớ."Trong khu nhà không cách âm, cuộc đối thoại này đều lọt vào tai người ta hết rồi.Lúc này, người không nhiều chuyện chỉ đếm trên đầu ngón tay thôi.Con dâu thứ ba của nhà chú Tôn, tên là Hoàng Tuệ Hoa lập tức chui ra khỏi nhà, hỏi:"Thải Lan, cô sắp dọn đi rồi sao?"Bành Thải Lan: "..."Bà nội Vương cũng lao khỏi nhà, tò mò nói:"Cháu thật sự muốn chuyển đi à, thế thì tốt quá.
Dọn nhà sau năm mới, cũng là một điềm báo tốt đấy."Bành Thải Lan: "..."Chuyện này cũng mới qua năm mới chưa được bao lâu mà.Phạm Hiểu Quyên đã âm thầm khen ngợi bà nội Vương chín trăm chín mươi chín câu rồi.Người ngoài chỉ nghe được đại khái trọng tâm câu