Bà! cô chải lại mái tóc dài hơi rối do vừa ngủ dậy, buộc một cái đuôi ngựa thật cao, cả người lập tức có tinh thần.
Dù áo bông quần bông dày dặn cũng không khiến nhan sắc của cô kém đi phần nào.
Được rồi, cô đã quay về mấy chục năm trước, được sống lại một lần nữa, phải chịu những nỗi khổ này cũng đáng giá.
Trước khi ra nước ngoài, Phạm Hiểu Quyên cũng không dùng mỹ phẩm dưỡng da gì, mùa đông cùng lắm là mua một hộp kem dưỡng Nhã Sương bôi qua loa, nhưng da rất đẹp.
Sau khi ra nước ngoài, cô phải ở trong bếp mấy chục năm, còn chưa tới ba mươi lăm đã biến thành một người phụ nữ luống tuổi, dù có bôi mỹ phẩm dưỡng da cũng vô dụng.
Chồng cô nói làn da là phải chịu khó chăm sóc mới được.
Câu tiếp theo anh không dám nói, ai dám đối đầu với thái hoàng thái hậu trong nhà chứ?Chỉnh trang xong, Phạm Hiểu Quyên xách theo bếp than đi ra ngoài.
Thập niên 90, các gia đình đều dùng bếp than.
Trong nhà thường dùng than ngó sen, hay còn gọi là than tổ ong, bảy hào một viên, cả ngày dùng ít nhất ba viên.
Cô theo thói quen buổi tối trước khi đi ngủ sẽ ủ bếp, sáng hôm sau chỉ cần nhóm chút lửa là đun được tiếp, mỗi ngày có thể tiết kiệm được một viên than tổ ong.
Bởi vậy sáng ngày hôm sau cần phải nhóm lại bếp.
Dùng mảnh gỗ vụn nhóm lửa, lại đốt thêm ít củi to hơn, đợi lửa bốc lên thì bỏ viên than đã ủ từ hôm trước vào, đợi một