Bởi vì tiên lộ đã bị cắt đứt từ lâu, nhân gian bước vào thời đại mạt pháp cho nên Âm Sai sống muốn tu hành chỉ có thể mua các loại linh vật ở Thái Sơn để tu hành, ví dụ như “ngọc Âm Sơn” được tìm kiếm nhiều nhất…v…v...Tạ Vân thu hồi “Sổ tay Âm Sai”, đi vào bên trong Thái Sơn Phường tìm một vòng, cuối cùng cũng tìm được một món đồ tốt mình đã từng vội vàng lướt qua – Mẫu Tử Đồng Tâm cổ.Theo như mô tả của Thái Sơn Phường, cái Mẫu Tử Đồng Tâm cổ này là thứ cực kỳ xấu xa.
Bởi vì cổ mẹ quá mức “yêu thương” sẽ nghĩ hết mọi biện pháp ký sinh trên người linh vật mạnh mẽ, nuốt hết tinh hoa khí huyết của linh vật.
Đồng thời nó sẽ dùng thiên phú của bản thân để truyền tinh hoa khí huyết hút được sang cho cổ con, không ngừng tẩm bổ nuôi lớn cổ con.Vừa nghe đã biết Mẫu Tử Đồng Tâm cổ này không phải là thứ tốt lành gì, dùng thứ này ở trần gian là phạm pháp, không chừng lại còn tổn hại đến âm đức của “Âm Sai sống” cho nên hầu như không ai mua cả.
Mức giá của nó không đắt, Tạ Vân hơi do dự một chút rồi cắn răng mua về.Thật ra cô không nghĩ đến chuyện dùng Mẫu Tử Đồng Tâm cổ để hại người, cô chỉ nghĩ đến ác giao mà đạo trưởng Trấn Độ đã nhắc tới với mình.Ác long ban đầu bị phong ấn trong lòng đất, nhưng vì cố hết sức gây rối, đã tạo nên một trận chiến lớn khiến địa long xoay người, hất tung trái đất thành một khe nứt dài đến mấy ngàn dặm trên mặt đất.Nếu như cô lặng lẽ đặt cổ mẹ ký sinh trên người ác giao kia, chẳng phải