Ông chú kia thấy Tạ Vân gật đầu thì do dự một chút, trông khuôn Tạ Vân hiền lành, cũng không phải hung thần mặt xanh nanh vàng trong truyền thuyết bèn bạo dạn hỏi: “Chú muốn hỏi cháu một chuyện, bà xã chú đã chết hơn hai mươi năm rồi, bây giờ chú xuống dưới đó còn có thể gặp được bà ấy hay không?”Tạ Vân vận dụng Thái Sơn Tiểu Ấn kiểm tra một chút, biểu cảm trên mặt có hơi vi diệu: “Có thể gặp được.
Chú ký tên trước đi đã! Chú ký xong cháu sẽ cho chú một địa chỉ, sau khi chú đến âm phủ thì mua một tấm bản đồ là có thể tìm được.
Chỉ là…”Ông chú kia khi còn sống làm công việc tài chính, chữ viết rất đẹp, chỉ cần cần “soạt soạt” vài cái là đã ký tên xong rồi.Tạ Vân cũng tức thì nhận được khoản thu nhập partime này.Dịch vụ lao động trong âm phủ tốt thật ấy chứ, xong việc tiền lập tức ghi có vào tài khoản ngay, không có chuyện nợ lương và không cần phải xem xét bất kỳ điều gì về phân xử lao động.Tạ Vân do dự một lúc, nói thật với ông chú kia: “Chỉ là…Vợ của chú ở dưới đó đã tìm được một người bạn khá tốt, cháu cảm thấy chú không nên đi tìm bà ấy có lẽ sẽ tốt hơn hơn, gặp rồi lại có khi càng khó chịu.
Chú nên tận hưởng cuộc sống ở âm phủ đi.
Con gái của chú ở dương gian có đốt cho chú vài thứ, gần như có thể đảm bảo cho cuộc sống của chú mấy chục năm không cần lo cơm ăn áo mặc, hơn nữa còn có kẻ hầu người hạ.
Sau khi chú xài hết tiền thì nhanh chóng đi đầu thai, kiếp sau lại có một cuộc