Tiếp đó giẫm chân phải, lao như tên bắn về phía hung thủ.
Tất cả mọi người đều bị một tiếng này của cô thu hút sự chú ý, hung thủ giật nảy mình, thấy một cô gái trẻ lao tới với vẻ hung thần ác sát lại chột dạ tưởng mình đã bại lộ nên quay người bỏ chạy.
Nhưng cứ cố tình sự việc xảy ra quá đột ngột, ông ta nhấc chân quay người không vững, lảo đảo một cái lại để cô gái trẻ lại gần.
Ông ta sợ bị bắt nên trở tay vung một đấm về phía đối phương.
Dịch Gia Di vội vàng tránh, mặt né đi nhưng vẫn bị đập trúng bả vai, cơ thể lảo đảo lùi lại.
Nhưng đại khái là cơn sợ hãi khiến cho Adrenalin tăng lên, cô lại không cảm thấy đau, sau khi đứng vững, trí thông minh bị kích thích, ngay lúc tên gầy đó quay lại, cô nhanh chóng làm ra động tác móc súng từ trong túi ra.
Thứ học được khi còn ở trường cảnh sát trong trí nhớ của nguyên chủ đã nổi lên tác dụng, động tác rút súng bắn của cô lại vô cùng tiêu chuẩn.
Hung thủ cực kỳ sợ hãi, trố mắt ngoan ngoãn giơ hai tay lên, sau khi cả người cứng ngắc vài giây mới nhìn rõ trong tay cô không có súng.
Nhưng chậm trễ mất một lúc như thế khiến ông ta đã bỏ lỡ thời cơ chạy trốn qua đường tốt nhất, những cảnh sát khác đã đuổi kịp tới.
Phương Trấn Nhạc phi người lao ra, huých khuỷu tay vào bả vai của người đàn ông gầy gò.
Hung thủ chỉ cảm thấy trời đất chao đảo, cả người bị đè sấp trên đất, không có cách nào phản kháng, chỉ đành bó tay chịu trói.
Phương Trấn Nhạc áp giải người gầy gò đó, quay đầu nhíu mày liếc mắt nhìn thứ mà Dịch Gia Di cầm trong tay, vậy mà lại là cốc giấy hỏng bị vo thành cục.
Cô cảnh sát trẻ thấy tầm mắt của anh vội vàng thu lại tư thế lấy súng, đứng thẳng người, nhét vội cốc giấy vào túi quần.
“Đã xảy ra chuyện gì?” Phương Trấn Nhạc lôi người đàn ông gầy run như cầy sấy đứng thẳng dậy như một con gà, lại đẩy ông ta nghiêng người dán lên tường đất, rồi mới quay đầu hỏi Dịch Gia Di.
Adrenalin của Dịch Gia Di đã từ từ hồi phục lại, lúc này mới thở hổn hển sau trận bùng phát vừa rồi.
Cô liếm đôi môi khô khốc, cố gắng tỏ ra đứng đắn và nghiêm túc chỉ vào người gầy kia và đáp:“Ông ta… tôi thấy rồi, ông ta… ông ta trông rất khả nghi! Tôi nhìn thấy ông