Sĩ quan cảnh sát Liêu này viết báo cáo luôn rất chi tiết, cách hành văn rất tốt, Dịch Gia Di luôn bị các vụ án hấp dẫn khơi gợi lên dục vọng không ngừng lại được.
Sĩ quan Vu này sẽ miêu tả chi tiết động cơ gây án của hung thủ trong báo cáo, giúp Dịch Gia Di hiểu một chút về hình tượng của phạm nhân, cũng có chút suy nghĩ về hướng truy tìm hung thủ của vụ án…Mỗi một sĩ quan cảnh sát đều có đặc điểm điều tra và phán án của riêng mình, khi đọc báo cáo sẽ thể hiện rõ trí tuệ và năng lực của những thám tử có thâm niên như bọn họ, khiến cho Dịch Gia Di vừa ngưỡng mộ vừa khen ngợi.
Ừm, tuy rằng con chữ trong báo cáo này tinh giản đến cực hạn, rất giống với người cực kỳ không thích viết báo cáo, nhưng mỗi một chữ ghi xuống chắc chắn đều là thông tin phá án trọng điểm.
Logic rất rõ ràng, lại có thể tìm được góc độ sắc bén như vậy bắt được hung thủ.
Ở nơi thẩm vấn lại sử dụng lời giả dối để thăm dò, dù tốt hay xấu nhưng lại rất thông minh…Dịch Gia Di đọc đến báo cáo phá án của một viên cảnh sát mới có phong cách rất mới mẻ, sau khi đọc xong lập tức đi tìm “tên tác giả” muốn ghi lại, sau đó sẽ cẩn thận xem xét sĩ quan cảnh sát này.
Kết quả chỉ nhìn thấy ba chữ “Phương Trấn Nhạc,” lại nhìn thời gian đã là hai năm trước.
Chẳng trách anh có thể dẫn dắt một tổ trọng án B ở khu phồn hoa giống như Du Ma Địa này, hóa ra từ lâu đã thể hiện rõ sự thông minh tài trí cùng ưu thế logic đặc biệt và tính chủ động dám nghĩ dám làm.
Dịch Gia Di chống má, trên quyển ghi chép của mình gần như sao chép và dán lại tờ báo cáo của anh.
Không có cách nào khác, mỗi một câu đều có góc độ và suy nghĩ độc đáo, không ghi lại sẽ có cảm giác trống rỗng vì đã bỏ lỡ tài liệu học quan trọng.
Khi Lâm Vượng Cửu tới gõ cửa, Dịch Gia Di đang say mê chu du trong đại dương kiến thức, giống như về ngược thời còn làm nghiên cứu sinh, cảm giác được sự an toàn và ấm áp trong trạng thái học tập quen thuộc.
“Gia