Phương Trấn Nhạc đứng bật người dậy nói với Lâm Vượng Cửu: “Đi xin lệnh bắt giữ đi.
”Lâm Vượng Cửu mang vẻ mặt ngơ ngác, Phương Trấn Nhạc không thể tường thuật đơn giản lại lý do muốn truy nã hai vợ chồng họ Hoàng này được sao?Lưu Gia Minh ở đầu dây bên kia vẫn còn đang báo cáo: “Anh Nhạc, đôi vợ chồng già đó nói sống bên trên căn nhà có án mạng, buổi tối không thể ngủ ngon được nên muốn tới nhà con trai ở vài ngày, bà cụ đã xuống lầu tới trạm xe buýt trước rồi ạ…”“Cản lại!” Phương Trấn Nhạc nhanh chóng ra mệnh lệnh: “Chúng tôi sẽ qua đó ngay, cậu theo dõi hai ông bà đó, đừng để bọn họ có cơ hội xử lý đứa trẻ.
”Nói xong, Phương Trấn Nhạc cạch một tiếng cúp máy, cất bước chạy ra bên ngoài.
Lâm Vượng Cửu đúng lúc đi vào từ bên ngoài: “Sir Phương, thư xin lệnh bắt giữ đã gửi đi, đại khái còn cần…”“Kêu Tam Phúc giục lệnh bắt giữ đi, chú đi với tôi.
” Trong lúc anh nói chuyện người đã đi xa được vài mét.
Lâm Vượng Cửu vội nhắc nhở Tam Phúc một tiếng, ba bước thành hai vội đuổi theo Phương Trấn Nhạc, nhỏ giọng hỏi: “Tôi cầm lệnh bắt giữ giả rồi, còn dùng cái này nữa, lỡ như…”Để thuận tiện hành động nên tổ bọn họ đã lặng lẽ tồn trữ vài hàng giả.
“Không sao, đợi khi báo cáo kết quả cứ trình lệnh bắt giữ thật ra là được.
” Vẻ mặt của Phương Trấn Nhạc lạnh lùng, giọng nói trầm thấp, không cho xía vào.
Ở trước mặt sinh mệnh không cần quan tâm gì hết.
Lâm Vượng Cửu đành ngậm miệng.
Xe cảnh sát đã bị người khác lái đi, Phương Trấn Nhạc quả quyết dùng xe Jeep của mình.
Lâm Vượng Cửu ngồi lên xe, trong nháy mắt đóng cửa, chiếc xe Jeep lái đi như một mũi tên rời khỏi cung, cảm giác ật ngửa dữ dội dúi mạnh ông ta vào lưng ghế, đôi bàn tay không hề run ngay cả khi nổ súng đó lại lặng lẽ nắm chặt đai an toàn trước ngực.
Nhỏ bé, đáng thương, vô lực.
Ngồi phi cơ của “tổ trưởng Phương” quá là kích thích.
…Khi xe Jeep của Phương Trấn Nhạc lái ra khỏi gara, đấu đá lung tung trên đường thì trong văn phòng nhỏ trên tầng của cục cảnh sát, Dịch Gia Di đứng sau cửa sổ nhìn chằm chằm vào chiếc xe Jeep lái đi xa, chớp mắt cái đã biến mất dạng, nắm tay lặng lẽ siết chặt lại trước ngực.
Cô cắn môi, cầu xin thần phật từ trong đến ngoài nước một lượt: Nhất định phải bắt được hung thủ! Nhất định!Chị Nhân đúng giờ uống trà dựng thẳng lỗ tai lên, thấp thoáng nghe thấy tiếng lầm bầm của Dịch Gia Di: “… Nếu như có thể triệu hồi siêu nhân Tiga thì nào còn cần bất lực như vậy.
Không có sự giàu có của Batman