Nhâm Y Y cả kinh che miệng, ngẩn người, giống như bay về phía ba cô bé.Lâm Vân Hương nghi hoặc khó hiểu: “Y Y làm sao vậy?”"Y Y cho rằng em muốn làm mẹ con bé." Nhâm Duy Đông ôm lấy con gái.Nhậm Y Y xoay người, kỳ quái hỏi: "Không phải sao?”Lâm Vân Hương há hốc mồm, nén giận hỏi: "Anh nói với con bé? Nhậm Duy Đông ——""Dừng lại! Anh nói Y Y thích em.”Nhậm Y Y liên tục gật đầu, giống như sợ chậm chút, Lâm Vân Hương sẽ không tin cô bé.Nếu không biết Y Y là được nhặt được, Lâm Vân Hương có thể nói: "Cháu có mẹ, sau này sẽ tới tìm cháu.
Hoặc bảo ba mang cháu đi tìm mẹ cháu.”Lâm Vân Hương thở dài: “Y Y, chuyện của người lớn không đơn giản như vậy.”"Có thể làm mẹ cháu trước, dì và cha từ từ nói chuyện?"Nhậm Duy Đông vui vẻ như một bông hoa.Lâm Vân Hương vừa tức giận vừa buồn cười trừng mắt nhìn Nhâm Duy Đông, bất đắc dĩ nói: "Không được.”"Vì sao?" Y Y nhìn Tiểu Bắc từ trong phòng đi ra, "Lý Tiểu Bắc không đồng ý sao? Lý Tiểu Bắc, mẹ cậu chia cho tớ một nửa, cha tớ chia cho cậu một nửa.”Bất thình lình nói một câu như thế, Tiểu Bắc hồ đồ: "Tại sao cha cậu lại chia cho tớ một nửa?” Ngụ ý, tớ cũng không phải không có ba.Y Y: "Cha của cậu không phải là một người cha tốt.”Tiểu Bắc biết ba không phải là ba tốt, có lỗi với mẹ, "Nhưng ba thương tớ, đối xử tốt với tớ.”Y Y xoay đầu nhỏ của mình: "Cha của cậu không phải là cha của một mình cậu.”Tiểu Bắc càng hồ đồ hơn: "Chú Nhâm làm ba, cũng không phải là ba một mình tớ.”Lời Lâm Vân Hương muốn nói nuốt trở về, nhịn cười nhìn Y Y.Y Y không đáp được: "Ba ơi, con nên nói gì đây?”Lâm Vân Hương trừng mắt nhìn Nhâm Duy Đông, không được nói lung tung.Nhậm Duy Đông: “Con nên nói, con sẽ không cướp mẹ với Tiểu Bắc.
Mẹ Tiểu Bắc làm mẹ con, cũng là mẹ của cậu bé.
Tiểu Bắc và mẹ ở cùng một chỗ với chúng ta, sẽ có nhiều người đối tốt với Tiểu Bắc.”Y Y gật gật đầu, lại nhanh chóng lắc đầu: "Không phải một người.
Lý Tiểu Bắc, ông bà tớ cũng vậy.
Bác và cô tớ cũng tốt.
Nhiều người trong gia đình tớ cũng rất tốt.
Tớ- tiền mừng tuổi của tớ có thể, cũng có thể cho cậu một ít.” Nói xong vẻ mặt đau đớn.Lâm Vân Hương tin tưởng cô nhóc này rất thích cô.
Nhưng sống qua ngày không thể chỉ có thích.
Giống như gì đó hư cấu như vậy sẽ dễ dàng biến mất nhất.
Hơn nữa, cô luôn phải suy nghĩ cho Tiểu Bắc."Tiểu Bắc, Y Y đang cùng con nói chuyện."Tiểu Bắc cau mày: "Mẹ, tại sao chúng ta lại đến nhà Y Y?”Y Y muốn nói gì, bị ba cô bé che miệng trước một bước: "Ba cháu không quan tâm đến cháu, ông bà nội cũng phải chăm sóc đứa nhỏ kia,