Họ hơi bất ngờ, cảm thấy thú vị.
Triệu Văn Bân nhẹ nhàng vuốt v e mèo Ba Tư, rất mềm mại và ấm áp, Bạch Hạ Hạ không tránh né.Chút nữa còn cần họ bảo vệ, phải tạo thiện cảm trước đã.Dáng vẻ vừa mềm mại vừa ngoan ngoãn hoàn toàn khác với điệu bộ đại gia khi ở phòng 212.
Tóm lại, Tiểu Quách Tử vừa thấy là đã muốn đánh mèo!Con mèo đáng ghét nhưng lại nhìn yếu đuối, mềm mại, xinh đẹp vô cùng.
Con mèo này hầu như không khác gì mấy với những con mèo Ba Tư bình thường được nuôi trong nhà ở thành phố.Vương Bằng hận tới mức nghiến răng ken két, là một trong những kẻ xui xẻo bị trúng kế của con mèo nhìn yếu ớt đáng yêu này, ba người gộp thành một nhóm.
Từng đôi mắt lạnh lùng nhìn thẳng vào Bạch Hạ Hạ.Đáng ghét! Đáng hận! Đáng chết! Sớm biết thế thì nên giải quyết nó trước.Cảm thấy có ánh mắt độc ác đang nhìn, Bạch Hạ Hạ dường như nhận ra mà quay đầu lại.Ba người Lão Liêu còn đang bị thương, sắc mặt trông rất tệ.Lúc này, họ đang nhìn chằm chằm cái gáy của Bạch Hạ Hạ âm u như sói như hổ, như thể muốn ăn tươi nuốt sống nó vậy."Meo!"Mèo Ba Tư vừa vô tội yếu đuối vừa đáng thương bị dọa sợ co rúm lại ở bên ống quần của đám người Lý Văn rồi nhẹ nhàng nhích người, dường như cảm thấy an toàn nên nó giấu người sau cái chân.Cô chỉ thò cái đầu tròn vo ra, đôi mắt hai màu thì nhìn ba tên sắp cắn nát hàm răng kia.Mèo nhỏ mở to đôi mắt ngây thơ vô tội: "Meo~" Nhìn tôi làm gì? Mèo nhỏ có ý xấu gì được chứ? Mèo nhỏ nhìn xem mấy người sẽ thê thảm thế nào.Trong mắt của ba người Lão Liêu, cái con mèo nham hiểm này chơi họ một vố thì thôi đi, giờ còn tới tỏ thái độ nữa chứ.Lớp lông xù dường như đang nói: Một lũ ngu xuẩn! Tôi tới xem mấy người đây!Vương Bằng nóng tính sắp tức chết, bọn họ đã gây ra tội lỗi gì vậy chứ?Đã xui xẻo sa lưới thì thôi đi, tại sao còn phải bị một con mèo vô dụng nhục nhã nữa?Aaa! Càng nghĩ càng tức!Thế là Bạch Hạ Hạ thấy mặt bọn họ âm u đáng sợ hơn, ánh mắt sắc như dao.Bạch Hạ Hạ: ???Rõ ràng cô chỉ bắt một tên xui xẻo là Vương Bằng, tên này hận cô thì cũng đúng.Hai tên còn lại là không may bị Đại Hoa đánh úp, trút giận lên một con mèo đáng thương làm gì? Mèo nhỏ vô tội mà, hai cái tên ngu ngốc này!Có giỏi thì tìm Đại Hoa mà báo thù!Bạch Hạ Hạ nhe răng, đôi mắt của ba người âm u lạnh lẽo tựa như có thể tỏa ra khói đen.U ám như rắn độc đang ẩn nấp dưới hồ sâu, không màng tất cả mà tới bóp ch3t cô bất cứ lúc nào.Bạch Hạ Hạ sợ tới mức dựng cái đuôi cao lên rồi lùi ra sau.
Uống lộn thuốc rồi à? Tôi chỉ nhe răng để tượng trưng thôi mà nóng nảy như thế.Kẻ nào đó - Đại Hoa, đã đánh úp, giá họa cho mèo không hề biết bản thân đã gây thù.
Editor: Cá vàng chấm bi.“Muốn làm gì?” Lý Văn mặc quân phục chỉnh tề, nháy mắt nổi lên sát khí, lạnh lùng quát : “Không muốn ở bệnh viện thì tôi đưa mấy người vào trại tạm giam!”“Trả tiền chữa bệnh cho đám cặn bã đê tiện như mấy người đúng là lãng phí!”Ba người Lão Liêu bị cảnh cáo thì cũng thu lại sự tức giận, đương nhiên bệnh viện tốt hơn trại tạm giam.Nhất là Lão Liêu vừa mới nói câu kia để đe dọa Lý Ái Quốc, nếu bị đưa vào trại tạm giam thật… Thì ông ta sẽ không có kết cục tốt!Lý Ái Quốc muốn cứu người thì ông ta có thể sẽ gặp xui xẻo!Lúc này, chế độ luật pháp không được hoàn thiện, có rất nhiều sơ hở để lách qua.Thường xuyên có tội phạm đánh nhau, cũng có không ít trường hợp ép người nhận tội bằng vũ lực.Những năm gần đây, mọi người đã làm việc nhẹ nhàng hơn, xử án cũng văn minh mềm mỏng hơn,