Ba giờ sáng, tầng hai của nhà tang lễ trống trơn, trừ Bạch Trân Trân và người gác cửa trực đêm ra thì cũng không còn những người sống khác.
Bạch Trân Trân kêu mấy tiếng nhưng không được đáp lại, chân mày của cô từ từ nhíu lại.
Nửa đêm ba giờ chính là thời điểm âm khí vào lúc đậm nhất, với tư cách là người phụ trách giúp A Bổn sửa sang lại dáng vẻ để đưa vào nhập liệm, Bạch Trân Trân nhờ có thể chất đặc thù mà đã tạo lập được chút ít liên hệ thần bí với đối phương.
Cô thu dọn một chút rồi quay trở về phòng làm việc.
Máy điều hòa trong phòng làm việc mở có hơi thấp, Bạch Trân Trân ngồi trước bàn làm việc, tiện tay cầm một cái thảm khoác lên trên đùi rồi cúi đầu viết sổ ghi chép.
Đây là thói quen của cô, ghi chép lại tình huống của thi thể, dùng thủ pháp như nào để sửa sang lại hình dạng như nào, làm như thế nào để có thể trả lại dung mạo y như lúc vẫn còn sống cho thi thể ở mức độ cao nhất, sau này nếu phải làm lại cũng thuận tiện.
Bạch Trân Trân viết rất nghiêm túc, chữ viết đều tinh tế ngay ngắn giống như được in lên trên vậy, tới khi làm xong việc cũng đã là bốn giờ sáng rồi.
A Bổn vẫn chưa trở về.
Đã quen với sự om sòm của anh ta, giờ đột nhiên lại ít đi một người… ít đi một con quỷ, Bạch Trân Trân còn có chút không được quen cho lắm.
Hôm nay là đêm cuối cùng rồi, ngày mai thi thể của A Bổn sẽ được hỏa táng, người thân bạn bè sẽ mang tro cốt của anh về an táng, quỷ chết oan giống như anh ta nếu có những chấp niệm chưa thể tiêu trừ thì cho dù thi thể không còn cũng chẳng có cách nào để đi vào địa phủ.
Bạch Trân Trân đã đồng ý với A Bổn sẽ nói rõ ràng nguyên nhân cái chết của anh ta tại lễ truy điệu, để người nhà của anh ta giúp đỡ đưa hung thủ ra trước công lý – cũng không phải Bạch Trân Trân không muốn nói rõ tình huống từ sớm mà là bản thân A Bổn khi trước cũng không biết mình bị người khác hại chết, chính là hai ngày nay Bạch Trân Trân giúp anh ta hóa trang thi thể, thuận tiện giúp anh ta nhìn lại, anh ta mới mơ hồ hồi tưởng lại nguyên do cái chết của mình.
Cho dù người bị hại không biết bản thân mình chết oan thì sau khi anh ta chết, linh hồn cũng sẽ phơi bày nguyên nhân cái chết của anh ta – hồng quang trên linh hồn của anh ta cũng sắp làm mù mắt Bạch Trân Trân rồi, nói anh ta chết yểu cũng không ai tin đâu.
Bạch Trân Trân thở dài một hơi, cô cam chịu số phận, bắt đầu dùng thủ pháp tìm quỷ mà bản thân cô cũng không thuần thục cho lắm để tìm tung tích của A Bổn.
Trước khi chuyển kiếp, Bạch Trân Trân cũng chỉ là một nhập liệm sư bình thường