Tô Vận không có mặt mũi tìm về nhà cũ nữa, đành nhặt rác kiếm sống.
Nhưng vì cơ thể cô ta không tốt, cho nên cuối cùng Tô Vận kiên trì không được vài năm thì chết bệnh.Sau đó Tô Vận mở mắt ra, cô ta phát hiện mình đã sống lại năm mình tám tuổi.Nhờ có bàn tay vàng trọng sinh, Tô Vận bắt đầu nghịch tập, trở thành một đoàn sủng, một đường vả mặt đủ loại họ hàng cực phẩm, đi lên đỉnh cao nhân sinh.Tô Trà cảm thấy được, xuyên sách cũng không phải chuyện gì xấu.Thế nhưng, xuyên thành một nữ phụ cực phẩm bị nữ chính vả mặt bôm bốp, là một chuyện vô cùng quá đáng.Đời trước, tốt xấu gì cô cũng làm nhà nghiên cứu khoa học cơ mà, bây giờ lại trở thành một nữ phụ cực phẩm vô cùng nghèo túng, Giống như cái chết của cô hôm đó...!là chuyện không thể thay đổi vậy.Ngay khi Tô Trà đang cảm thán, thì phía sau cô truyền đến một loạt tiếng bước chân.
Sau đó, Tô Trà cảm thấy bả vai mình bị người ta vỗ một cái."Trà Trà, sao con vẫn còn ngây người ở đây thế hả? Không phải bảo con về nhà nghỉ ngơi cho sớm ư, sao con đi chậm thế? Hôm nay nóng quá, đi nhanh lên một chút, chúng ta về nhà ăn cơm trưa.
Mẹ lén nghe bà nội con nói, hôm nay sẽ nấu canh trứng gà