Ngày cuối cùng của khóa học phụ đạo.Trong căn phòng không lớn cho lắm, Tô Trà đứng trên bục giảng, nhìn gương mặt háo hức chờ kiểm tra của mấy đứa bé ngồi bên dưới, cô không nhịn được mà bật cười thành tiếng.Tám đứa bé bây giờ khác hoàn toàn khi chúng vừa tới lớp của cô.
Tô Trà nhớ rõ, khi đó mấy đứa đứa nào cũng sợ cô, dù sao thì cô chính là hổ cái trong miệng chúng mà.Thế nhưng sau vài ngày chung đụng, bọn nhỏ mới dần thân thiết với cô hơn.Sau khi phát đề, đám trẻ đều nghiêm túc làm bài, không châu đầu ghé tai thảo luận, cũng không có nhìn đông nhìn tây.Nửa tháng qua, Tô Trà đã rèn luyện một thói quen tốt cho đám trẻ.
Thứ nhất là đi học không được phép làm những chuyện không liên quan đến việc học hành, càng không được phép nhìn ngó nhìn nghiêng quấy rối các bạn khác.Cho nên, bây giờ mới có thành quả thế này.Bài thi được làm trong một tiếng rưỡi.
Tuy rằng ở thời đại này, các giáo viên trong trường đều chỉ dạy cho học sinh những kiến thức về toán học cơ bản, thế nhưng mười mấy ngày qua, Tô Trà vẫn thường rút ra một chút thời gian để giảng cho tám đứa bé một chút về toán Olympic.Chẳng hạn như tìm ra quy luật và điền số thích hợp vào dãy số; ma trận vuông rỗng và ma trận vuông đặc,...Nếu có thể, cô sẽ cố gắng