Tầng hai là phòng của cha Lục, bé mập và bạch liên hoa, bạch liên hoa vào nhà họ Lục sớm hơn họ, gần phòng ngủ chính trên tầng hai, còn tầng ba là phòng của cô với nữ chính và Lục Lương.
Bạch liên hoa và nữ chính đều đang học đại học, đường hơi xa nên ít về nhà.
Giờ chỉ có cô và Lục Lương về, nhưng Lục Lương rất ít khi xuống lầu, giờ ăn cơm cũng so le với bọn họ, hầu như không có giao tiếp.
Triệu Cầm từng nói cứ coi cậu như không khí.
Cô cảm thấy điều này là nói cho mình nghe thì đúng hơn.
Căn phòng ở phòng thứ hai bên phải cầu thang.
Nó nằm đối diện với phòng của Lục Lương.
Cửa phòng đối diện không đóng chặt, xuyên qua khe hở có thể mơ hồ nhìn thấy tường bên trong trắng như tuyết và bàn làm việc.
Cậu có vẻ hơi đãng trí, có mấy lần cô đi qua đều nhìn thấy cửa đang mở, không biết là cố ý hay cậu thực sự bất cẩn?Ánh mắt Lê Tuyết dừng lại trên khe hở, cô không dám nhìn kỹ, rũ mắt xuống, mở cửa phòng của mình đi vào.
Căn phòng rất rộng chia làm hai khu, bên trái là phòng ngủ, có giường, phòng quần áo và phòng tắm, bên này nữ tính hơn với một chiếc giường lớn ở giữa, bên trên có một chiếc rèm màu hồng mơ, bên cạnh là một chiếc tủ quần áo màu trắng chạm khắc, dựa vào tường, để những bộ quần áo khá riêng tư.
Bên phải là khu vực tiếp khách, có bàn làm việc, giá sách với sô pha và TV.
Có đầy đủ mọi thứ.
Toàn bộ căn phòng là tông màu ấm, ngay cả thảm trên sàn cũng sạch sẽ và sáng sủa, có chút gì đó giống như căn phòng của một cô chủ quý tộc Châu Âu thời trung cổ.
Gia thế của Lê Tuyết trước đây không tồi, cha mẹ cô buôn bán nhỏ, không giàu lắm nhưng được coi là trung lưu, cô cũng từng gặp những người giàu có.
Trước đây cô có một người bạn cùng lớp rất giàu có, đã mời cô và những người khác đến chơi, lúc đó cô cảm thấy cô ấy giống như một