Chuyện tối hôm qua, qua một đêm một ngày đã chìm vào góc không ai biết.
Hứa Niệm quan sát phản ứng của Cố Dung, không thấy biểu tình khác lạ nào từ cô, bèn xách cặp chuẩn bị lên lầu.
Cố Dung không hỏi cũng không thắc mắc tìm hiểu ai là người giúp cô thay quần áo, có lẽ đối với người trưởng thành ở một số chuyện nào đó tự động bỏ qua không để ý.
"Hôm qua Vãn Vãn đưa tôi về sao?"
"Dạ." Hứa Niệm lên tiếng, nghe thấy thanh âm khàn khàn của Cố Dung liền nói sang chuyện khác, "Dì bị cảm ạ? Đã uống thuốc chưa?"
"Chỉ là có chút không thoải mái." Cố Dung nói.
"Trong phòng em có thuốc cảm, dì đợi chút." Hứa Niệm lên lầu vào phòng lấy thuốc, thuận đường mang theo ly nước ấm.
Nước là vừa nấu sáng nay, còn hơi nóng, đợi nguội chút mới dám uống, Cố Dung bỏ thuốc vào miệng nhấp thêm miếng nước nuốt xuống.
Bởi vì bị cảm, đôi môi hồng nhuận trông nổi bật hơn giữa sắc mặt nhợt nhạt, Hứa Niệm bỗng dưng nhớ tới cảm xúc ẩm ướt nóng rực mượt mà tối qua, nặng nề dời mắt hướng khác.
Khóe miệng dính nước, Cố Dung lấy giấy lau qua, "Ngày mai kỷ niệm thành lập trường, tôi với em cùng đi đi, hẹn mấy người Ninh Chu Di ngoài cổng trường cùng nhau sang đối diện ăn sáng."
Lễ kỷ niệm bắt đầu lúc chín giờ, sáng mai toàn trường nghỉ học một buổi để làm lễ, đến lúc đó khẳng định sẽ rất náo nhiệt.
Hứa Niệm còn tưởng rằng Cố Dung sẽ từ chối, dù sao bị trường mời về, không quá nhiều người muốn ra trận.
Đại học G rất coi trọng lần kỷ niệm thành lập này, hơn nữa danh tiếng của trường vốn lớn, công chúng bên ngoài cũng rất chú ý đến.
"Sáng mai em gọi dì, khoảng bảy giờ rưỡi dậy." Hứa Niệm nói, 8 giờ 40 tập trung về lớp, hôm nay ban cán sự đã dặn đi dặn lại tới ba lần nhắc nhở mọi người ngày mai không được đến trễ.
Cố Dung gật đầu, dọn vỏ thuốc rửa sạch ly lên lầu, chưa ai rửa mặt, hai người vừa vặn cùng nhau bước vào phòng tắm.
Trên sàn có nước trơn, Cố Dung trượt một cái lảo đảo thiếu chút nữa ngã xuống đất, Hứa Niệm duỗi tay vững vàng ôm lấy cô, chỉ là lúc gấp gáp tay ôm phải vị trí có chút xấu hổ, sắc đỏ lan tràn trên mặt, cánh tay gắt gao đỡ lấy khỏa mềm mại.
Quá mức ái muội lại thân mật, Cố Dung bắt lấy tay nàng đứng vững lên, không chút thanh sắc lùi về sau một chút, khom người mở nước rửa mặt.
Hứa Niệm co tay nắm chặt, sửa sang lại khăn, nói: "Dì có thẻ giao thông công cộng không?"
Cố Dung vốc một ít nước hắt lên mặt, "Không có...."
Thời điểm hai người ra khỏi cửa là giờ cao điểm mọi người đi làm, không có thẻ giao thông phải xếp hàng mua vé.
Hai người ngồi xe buýt đến trạm tàu điện ngầm, trước máy bán vé tự động người xếp hàng dài cả thước, Hứa Niệm xếp hàng mua vé, mang Cố Dung lên tàu.
Tàu điện ngầm giờ cao điểm người người chen chúc đẩy vai nhau tranh chỗ đứng, hết đợt người này xuống lại thêm đợt người khác lên, Cố Dung lẫn Hứa Niệm dần bị đẩy sát vào bên trong.
Cố Dung không quá quen với hoàn cảnh như vậy, bị người khác cố ý đẩy vài lần sắc mặt nhất thời lạnh băng.
Hứa Niệm kéo cô đến góc tường bên trong che cô lại khỏi mọi người, ngay sau đó đến trạm dừng xe, đám người lại lên xe xuống xe loạn thành một đoàn, Hứa Niệm không phòng bị bị người khác đẩy một cái, trực tiếp ngã lên người Cố Dung, hai người cao gần gần nhau, ngã như thế gần như là trực tiếp đối mặt dựa gần, thân mật đến mức có thể cảm nhận được hơi thở ấm áp của đối phương.
Hứa Niệm một tay chống lên vách tường đứng lên, lui về sau nửa bước, ra vẻ như không có gì nhìn về phía cửa sổ xe, mới vừa nghiêng đầu lại cảm giác có luồng lực kéo nàng ngã vào lồng ngực của Cố Dung.
Hứa Niệm nghi hoặc nhìn xung quanh, dư quang thoáng thấy người đàn ông mặc tây trang đi giày da bên cạnh đang loạng choạng tìm chỗ dựa, nếu không phải bị kéo một phen, người đàn ông kia rất có khả năng sẽ ngã xuống vai nàng.
Đi tàu điện ngầm thì những chuyện như thế này đều là thường gặp, đối với Hứa Niệm thì không sao nhưng Cố Dung rõ ràng là không thế tiếp thu, cô không thích người khác chạm vào mình, vì vậy cũng đem Hứa Niệm kéo về phía mình.
Nửa giờ chậm chạp trôi qua, đường đến G phần lớn đều chen chúc như vậy, đại học G cách lối ra trên mặt đất chừng trăm mét nữa, hai người đến cổng trường chờ những người khác.
Tám giờ Ninh Chu Di cùng những người khác đến, đoàn người sang quán café gần trường ăn sáng.
Ninh Chu Di ngồi bên trái Hứa Niệm, gọi một ít món ăn thanh đạm.
"Khi nào tập hợp?" Nàng hỏi, đặt ly đồ uống nóng xuống trước mặt Hứa Niệm.
Một bàn người đều là bạn cùng trường, chẳng qua bọn họ đều là cựu sinh viên khóa năm 2005, Cố Dung cùng bạn cũ ngồi bên cạnh nói chuyện phiếm, Hứa Niệm gắp một cái sủi cảo tôm nhỏ xinh đẹp mắt, trả lời: "8 giờ 40 ạ, trực tiếp đi vào sân thể dục số một."
"Vậy vừa hay, lát nữa cùng nhau đi chung đi." Ninh Chu Di nói, cũng gắp sủi cảo giống Hứa Niệm, "Quán café sáng này khai trương lúc tụi chị còn đi học, cũng xấp xỉ mười năm rồi, trước đây buôn bán chẳng khá khẩm gì, hiện tại cũng không tệ lắm, bất quá hương vị vẫn như xưa không thay đổi."
Nàng vừa nói vừa gắp đồ ăn giới thiệu cho Hứa Niệm, suốt bữa ăn hai người vẫn luôn nói chuyện.
Có bạn cùng trường hỏi đến Hứa Niệm, Ninh Chu Di hỗ trợ ứng phó vài câu, Cố Dung ngồi cách các nàng hai ghế thỉnh thoảng nhìn thoáng sang bên này.
Ăn sáng xong mọi người kéo nhau đi vào sân vận động số một, đại học G diện tích lớn, sân số một cách cổng trường khá xa, có thể ngồi buýt trong trường đi thẳng tới đó.
Vừa mới lên xe Ninh Chu Di đã bị một chị gái mặc váy ngắn kéo đi ôn lại chuyện cũ.
Nhìn quét một vòng, Hứa Niệm đến ghế bên cạnh Cố Dung ngồi xuống, nàng muốn tìm lời tán gẫu nhưng bạn bè Cố Dung ồn ào, câu trước câu sau nói không ngừng, một chút khe hở để nói vào cũng không chừa cho nàng.
Đến sân số một vừa đúng 8 giờ 35, Hứa Niệm không dám lề mề nữa, nói một câu "Em về lớp tập hợp đây ạ." liền đi mất, bạn bè vẫn còn lải nhải, Cố Dung trong mắt hiện lên biểu tình không kiên nhẫn.
Trên sân thể dục người qua lại tấp nập, vị trí khoa máy móc nằm ở bên trái chỗ ngồi của khách, vì đặc thù của ngành này nên nam nhiều nữ ít, toàn bộ cả khoa gom lại cũng chỉ có năm nữ sinh, Trầm Vãn vẫy vẫy tay với nàng, Hứa Niệm định đi qua lại bị lớp trưởng gọi: "Giáo sư Trương nói cậu sau buổi lễ đến chỗ khách mời tìm thầy."
Giáo sư Trương là giáo viên hướng dẫn thực tập của Hứa Niệm.
"Được, cảm ơn lớp trưởng." Hứa Niệm đáp.
Trầm Vãn chọn chỗ ngồi gần phía cuối, vừa lại gần nàng nhỏ giọng hỏi: "Dì nhỏ đâu?"
"Ở phía sau." Hứa Niệm nói, hai nàng