Ngôn Lạc Hi chạy theo tốc độ của anh nửa vòng, liền không thở nổi.
Thấy anh căn bản không để ý tới cô, cô thở hồng hộc dừng lại, hai tay chống nạnh, nhìn bóng dáng cao ngất chạy xa, cố gắng nghĩ tối hôm qua cô uống rượu trở về có phải đã đắc tội với anh hay không?
"Lệ đại thần, anh bị điên rồi không phải?"
Người đàn ông cao quý, lạnh lùng liếc nhìn cô nhưng vẫn chạy ngang qua cô mà không nói một lời.
Ngôn Lạc Hi mất mặt, tâm tình cũng có chút khó chịu, lười ở chỗ này tìm cảm giác tồn tại, cô xoay người đi vào trong biệt thự, vừa đi vừa nói thầm.
"Chơi chiến tranh lạnh đúng không, tôi chưa từng chơi thua trò này"
Trở lại phòng ngủ chính cô tắm thoải mái, vừa quấn khăn đi ra thì Lệ Dạ Kỳ đẩy cửa đi vào, vẫn không để ý cô, trực tiếp đi thẳng vào phòng tắm.
Áo ba lỗ bị mồ hôi làm ướt, dán sát vào cơ thể anh, đường nét cơ bắp hiện ra, gợi cảm đến mê người.
Ngôn Lạc Hi nhìn chằm chằm, kìm lòng không đậu nuốt nước miếng, thân hình tỷ lệ vàng hoàn hảo trực tiếp đánh bại một siêu mẫu nam quốc tế.
Lệ Dạ Kỳ đi qua cô vào phòng tắm, "Phanh" một tiếng đóng cửa lại.
Ngôn Lạc Hi chợt bừng tỉnh, vội vàng lau khóe miệng, may mắn không chảy nước miếng, nếu không thì mất mặt quá lớn.
Cô xoa xoa mặt như thể đang tự cảnh tỉnh chính mình, sau đó đi vào phòng quần áo thay đồ.
Vừa mặc xong quần áo, người nào đó từ phòng tắm đi ra, tóc ướt xõa trên trán, những giọt nước từ ngọn tóc nhỏ xuống, theo đường cong cơ thể hoàn mỹ, trượt vào khăn tắm vây quanh bên hông làm người ta miên man bất định.
Ngôn Lạc Hi vội vàng thu hồi ánh mắt, liên tục nhắc nhở mình kiềm chế, phải thật kiềm chế, không được nhìn chằm chằm mỹ nam vừa tắm xong, ngay cả chân cũng bước không nổi.
Nghĩ đến đây, cô kiêu ngạo ngẩng đầu, quay người đi ra ngoài.
Tình huống hờ hững như vậy kéo dài đến khi Lệ Dạ Kỳ dùng xong bữa sáng ra ngoài, chờ tiếng động cơ ô tô biến mất trong sân, cô mới tức giận ném bảng điều khiển xuống, "Dì Đông, rốt cuộc anh ấy đang phát điên cái gì?"
Dì Đông tự nhiên cũng nhìn ra hai vợ chồng không đúng, không giống như mấy hôm qua như keo như sơn.
Bà suy nghĩ một chút, đem những lời hôm qua Ngôn Lạc Hi say rượu, lặp lại một lần.
Ngôn Lạc Hi kinh hãi thiếu chút nữa từ trên sô pha lăn xuống, cô chính là thục nữ được công nhận, làm sao có thể nói ra những lời thô tục như muốn cắt! của anh? Lúc cô say chắc chắn phân thân
thành người khác, không phải cô đâu.
"Cô chủ à, tôi nghĩ tiên sinh không chấp cô muốn cắt! a! của anh ấy mà để ý cô nói anh ấy nhỏ a, dù sao đàn ông khó ai chấp nhận được bị người khác nói mình nhỏ.
"
"Hả?".
Ngôn Lạc Hi vẻ mặt dại ra nhìn dì Đông.
Dì Đông xấu hổ mặt đỏ bừng:"Tóm lại con mau đi tìm tiên sinh mà nhận sai, dù sao người uống say gây sự là con,
vì hạnh phúc gia đình, cần thiết dùng chút mỹ nhân kế cũng không sao"
Ngôn Lạc Hi cắn ngón tay cân nhắc, Lệ Dạ Kỳ không giống người nhỏ mọn như vậy, nếu thật sự bị cô chê nhỏ, anh thế nào cũng bắt cô tự sửa miệng mà khen anh lớn.
"Sao con cảm thấy vấn đề không nằm ở chỗ này?"
Dì Đông nhìn vẻ mặt rời rạc của cô, thì nói:"Mặc kệ có phải hay không, con đi tìm chồng mình nhận sai rồi nói tiếp"
"Rõ ràng anh ấy quay mặt không để ý người khác, vì sao con phải năn nỉ?".
Ngôn Lạc Hi bất mãn bĩu