Lúc Ngôn Lạc Hi về đến nhà, phát hiện trong sân biệt thự Bán Sơn có thêm một chiếc xích đu, cô mừng rỡ chạy tới ngắm nghía xung quanh:"Dì Đông, xích đu mang đến khi nào?
"Sau khi con ra ngoài, tiên sinh nói mùa thu lạnh, để con ngồi dưới đất dễ bị cảm liền kêu người đem xích đu tới, lần sau học kịch bản cứ đung đưa trên đó"
Ngôn Lạc Hi trong lòng ngọt ngào, thì ra Lệ đại thần ngoại trừ tặng một phòng túi xách số lượng có hạn còn có một mặt tỉ mỉ chú ý tới những chi tiết nhỏ nhặt.
Thật ra sở dĩ cô thích ngồi trên bậc thang, là bởi vì nơi đó có thể nhìn thấy cửa lớn.
"Lệ đại thần thật chu đáo.
"Ngôn Lạc Hi ngồi trên xích đu lắc lư," Quả nhiên, ngồi trên xích đu thoải mái hơn ngồi trên bậc thang.
Dì Đông cười híp mắt nói: "Đúng vậy, vẫn là tiên sinh suy nghĩ chu đáo"
Ngôn Lạc Hi tựa vào xích đu, từ sau khi cô bị bắt cóc, Lệ Dạ Kỳ dường như để ý đến cô không ít, không bắt buộc cô như trước, chẳng lẽ bất an trong lòng cô lộ rõ trên mặt sao?
Buổi tối, khi Lệ Dạ Kỳ về đến nhà, Ngôn Lạc Hi đang thu dọn hành lý ngày mai phải ra ngoài.
Sau nghi thức khởi quay, Ngôn Lạc Hi đi Lê Thành một chuyến trước, lịch trình nam chính Khanh Tuấn Hi cũng không sắp xếp được, cho nên thời gian quay cảnh phải dồn tới cuối tháng mười một đầu tháng mười hai, tổng cộng quay 20 ngày.
Chờ cô từ Lê Thành trở về, sẽ tiến vào quay phim.
Lệ Dạ Kỳ lặng lẽ đi vào phòng ngủ, nhìn cô thu dọn đồ vào vaili, anh đưa tay từ phía sau ôm cô vào trong ngực: "Ngày mai phải đi Lê Thành?"
Ngôn Lạc Hi quay đầu lại, môi bị anh hôn một cái, cô nhịn không được đỏ mặt, "Ừ, lịch trình đã sắp xếp, phải đi một tuần.
Nói đến chuyện này, đúng lúc em có việc muốn nhờ anh"
"Hả? "Lệ Dạ Kỳ xoay người cô lại, đôi mắt sâu thẳm nhìn cô chằm chằm.
Ngôn Lạc Hi bị ánh mắt cực nóng của anh nhìn đến mất tự nhiên, cô đưa tay cầm lấy âu phục anh, "Thiển Thiển tạm thời không thể đi làm, em đi Lê Thành cần trợ lý chuẩn bị, cho nên anh có thể cho em mượn Chu Bắc một tuần hay không?"
Lệ Dạ Kỳ nhíu mày, "Bà xã, em hỏi anh để mượn đàn ông?"
"Ách.
"Ngôn Lạc Hi vỗ trán.
"Không phải mượn đàn ông, là mượn trợ lý, anh đừng nghĩ lệch lạc được không?"
"Không thể".
Người đàn ông bá đạo phủ quyết, chẳng lẽ cô chưa từng nghĩ tới muốn anh đi cùng cô?
"Vậy thì cho em mượn một nữ thư ký của anh đi"
Ngôn Lạc Hi lùi bước năn nỉ, tránh cho anh nghĩ lung tung.
"Anh không có thư ký nữ."
“……”
Thật ra lần này Điền Linh Vân sẽ đi cùng cô để thu xếp toàn bộ quá trình, nói về kiến thức thời trang thì ai làm lại cô gái ấy đây, cho nên chỉ cần một trở lý đi theo xử lý chuyện lặt vặt là đủ.
Nhưng mà hỏi mượn Chu Bắc một chút, người nào đó lại chuyện bé xé ra to, chỉ vì lần bắt cóc đó tâm lý chưa phục hồi Chu Bắc là quân nhân xuất ngũ, có cậu ta ít nhất an tâm phần nào.
Thấy cô từ đầu đến cuối không đề nghị anh đi cùng, tâm tình Lệ Dạ Kỳ không hiểu sao bực bội, anh buông cô ra nới lỏng cà vạt, rầu rĩ nói: "Anh đi tắm"
Ngôn Lạc Hi nhìn bóng lưng anh đi vào cửa phòng tắm cảm thấy khó hiểu, mình có nói sai gì sao?
Chỉ chốc lát sau, Lệ Dạ Kỳ tắm rửa xong đi ra, Ngôn Lạc Hi đã thu dọn xong hành lý ngồi trên giường xem số liệu tuần lễ thời trang.
Năm nay tỷ lệ nổi tiếng của cô so với năm trước cao hơn rất nhiều, phim nổi tiếng khắp cả nước, còn tham gia chưa trình thu hoạch được không ít fan.
Tiếp đến là vừa mới đóng máy được phát sóng vào khung giờ vàng toàn quốc.
Nhân khí tăng vọt, giá trị con người lên như diều gặp gió có điều vẫn còn cách xa với mục tiêu của cô.
Ai đó trên đầu đội khăn lông khô, nhìn