“Ngôn Lạc Hi, chị rốt cuộc là người như thế nào?”.
Khanh Tuấn Hi đột nhiên hỏi, khi tốc độ xe tăng lên, anh ta không hề sợ hãi, vẫn đặt cược vào lương tâm của Tiếu Tiểu Tiểu.
Khi thấy tốc độ xe vượt quá 50 vẫn chưa xảy ra tai nạn, trong lòng mừng thầm như điên thì ra cô vẫn lương thiện.
Tuy nhiên, hiện thực tát thẳng vào mặt khi bị lời nói thiếu nhẹ nhàng của Ngôn Lạc Hi làm cảm thấy xấu hổ vì những gì xảy ra ngày hôm nay.
Ngôn Lạc Hi thu lại ánh mắt không nhìn nữa.
Dù cô có thuần khiết và tốt bụng đến đâu cũng sẽ không bao giờ tha thứ cho kẻ cố làm tổn thương mình.
Khanh dựa vào bàn trang điểm và lắc đầu:”Tôi không làm điều đó để khiến chị biết ơn, chỉ là tôi đã đánh giá thấp sự tàn khốc của thực tế.
Tóm lại tôi rất vui được hợp tác với chị”
Khanh Tuấn Hi đứng thẳng người, đút hai tay vào túi quần, mỉm cười ấm áp như Giang Lâm: “Tôi vẫn đang phân vân không biết tương lai sẽ như thế nào, hiện tại dường như đã tìm ra phương hướng.”
Nói xong, Khanh Tuấn Hi quay người đi ra ngoài, để lại Ngôn Lạc Hi bối rối một mình trong phòng thay đồ.
Cô không hề làm gì cả phải không?
Bên ngoài phòng thay đồ, một số diễn viên khác đang thì thầm to nhỏ với nhau.
“Từ buổi thử vai đến lúc lái xe, mọi người có để ý gì kỳ lạ không? Hình như Ngôn Lạc Hi đã cướp Khanh Tuấn Hi từ tay Tiếu Tiểu Tiểu rồi?”
"Không có gì ngạc nhiên khi Khanh Tuấn Hi thích Ngôn Lạc Hi, cô ấy xinh đẹp diễn tốt hơn Tiếu Tiểu Tiểu hơn nữa vai Sơ Hạ cô ấy đóng cực giống trong kịch bản, với thần thái tự nhiên đó không ai lại không thích”Một nhân vật phụ khác nói.
”Ý cậu nói là Khanh Tuấn Hi quay phim rồi yêu luôn Ngôn Lạc Hi sao? Chẳng trách Tiếu Tiểu Tiểu ghét cô ấy đến vậy, giả vờ vô tội rồi cướp bạn trai người khác thật hèn hạ a”Một người khác chán ghét nói.
Khanh Tuấn Hi vừa lúc bước ra tình cờ nghe được cuộc trò chuyện của bọn họ, anh chậm rãi bước tới, đứng trước mặt đám người:"Nói xấu sau lưng người khác chẳng phải càng đáng khinh hơn sao? "
Những người ngoài cuộc đều sửng sốt khi nhìn thấy Khanh Tuấn Hi.
Đôi mắt của Khanh quét qua đám đông với nụ cười trong trẻo.
“Tôi đánh giá cao Ngôn Lạc Hi, chỉ là ngưỡng mộ mà thôi”
Các diễn viên phụ nhìn bóng lưng của Khanh Quân Hi không khỏi ôm tim.
“Ôi chao, chao ôi đẹp trai quá, trách sao có nhiều cô gái thích anh ấy đến vậy."
"Thật đáng tiếc khi anh ấy đã có bạn gái”
Tiêu Tiểu Tiểu đứng ở phía sau mọi người nghe thấy Khanh Tuấn Hi bênh vực Ngôn Lạc Hi, trong lòng oán hận.
Tất cả là vì con khốn này, cướp mất vai diễn thì thôi đi còn khiến Khanh Tuấn Hi chán ghét mình.
Tiếu Tiểu Tiểu quay người bước vào phòng trang điểm, Ngôn Lạc Hi vừa xong, cô quay người nhìn thấy Tiêu Tiểu Tiểu vẻ mặt tức giận đi vào, cô nheo mắt lại, đứng dậy lướt qua cô ta.
"Ngôn Lạc Hi, cô nghĩ mình thắng rồi sao?"
Tiêu Tiểu Tiểu xéo xắt hỏi.
Ngôn Lạc Hi dừng bước, lạnh lùng quay đầu nhìn, nói: "Tiểu Tiểu Tiểu, có thời gian chọc tức tôi thì hãy suy nghĩ xem cô đã làm gì đi.
Tôi không xen giữa cô và Khanh Tuấn Hi cả"
"Phải không?" Tiếu Tiểu Tiểu nhìn chằm chằm vào cô, bực bội nói:"Cô cướp vai nữ chính của tôi, suốt ngày tản tỉnh Tuấn Hi.
Đó là cái cô nói không xen giữ bọn tôi sao?"
"Kỹ năng mình kém cỏi, nên cảm thấy xấu hổ thay vì đi trách cứ người khác"
Giọng nói của Lạc Hi lạnh lùng, cô không dùng bất kỳ thủ đoạn nào, tại sao lại bị nói là cướp mất vai diễn?
Tiếu Tiểu Tiểu tức giận đến đầu bốc khói, nhưng không thể phản bác:“Tuấn Hi chia tay tôi là vì cô!"
Ngôn Lạc Hi nheo mắt, chậm rãi đi về phía Tiếu Tiểu Tiểu trên người lan toả ra khí tức đáng sợ, không chớp mắt nhìn chằm chằm cô ta mà nói:"Cô là người phá hỏng xe máy Khanh Tuấn Hi biết nhưng không vạch trần dùng cả tính mạng bảo vệ cô.
Thay vào đó, cô vì danh tiếng bản thân chấp nhận hi