An Nguyệt sau khi nghe xong hai người Cốc Y kể lại mọi chuyện, liền trầm mặc, cảm ứng lệnh bài thần hồn mà nàng cầm.
Mặc dù biết Bắc Tiểu Lục hiện tại cũng không sao, nhưng bí cảnh này 100 năm mới mở ra một lần.
Hơn nữa, mỗi khi bí cảnh đóng cửa, trong đó hoàn cảnh không khác gì một trận doanh của yêu thú, chưa kể tới con một thứ đáng sợ hơn.
“Thôn Thực Trùng!
An Nguyệt đương nhiên là biết đó là thứ gì, hít một hơi thật sâu, bình ổn lại tâm trạng, nàng nhìn về hai vị lão giả, hỏi:
“Chúng ta có thể từ bên ngoài vào lần nữa hay không?”
Hai vị lão giả nhìn nhau, khó xử nói:
“Rất khó, với mấy người chúng ta thì không thể được”
An Nguyệt gật đầu, nói:
“Phiền hai vị thông báo cho tộc địa”
Một vị lão giả trong đó nói:
“Lão Ngô, ta đi về báo tin, ngươi ở lại đây xử lý mọi chuyện”
Nói xong hắn cũng không chần chờ, thoắt cái biến mất.
Lúc này, hai người An Thiên Hữu cùng với An Tuyết mới lên tiếng.
“Tỷ đừng lo lắng, tỷ phu chắc chắn sẽ tìm ra cách thôi.
Hơn nữa tên tiểu quỷ kia, không dễ xảy ra chuyện đâu”
An Nguyệt biết hai người an ủi, nàng cũng chỉ biết thở dài.
Sau một khoảng thời gian, rất nhiều thế lực nhỏ đều lựa chọn trở về, chỉ có mấy thế lực mạnh mới ở lại chưa vội về.
Lần này đệ tử tham gia bí cảnh, tỷ lệ tử vong vượt qua vượt quá chỉ tiêu, quá thảm trọng.
Nhưng đi cùng với nguy hiểm, thì luôn luôn có những phần thưởng xứng đáng.
Bí cảnh lần này, chỉ riêng tài nguyên đã phong phú hơn rất nhiều.
Chưa kể có rất nhiều di tích cổ xuất hiện, truyền thừa cũng như cơ duyên, rất mạnh mẽ.
Cũng coi như chất lượng bù số lượng, các thế lực sau một hồi tìm hiểu thì cũng coi như an ủi phần nào.
Chủ yếu những người còn sót, toàn là tinh anh trong tinh anh.
Một khi trở lại tông môn, gia tộc chắc chắn sẽ được coi trọng.
— QUẢNG CÁO —
Quay trở lại, An Nguyệt bây giờ mới chăm chú nhìn lại hai người Cốc Y cùng Tư Khuynh Mỹ.
Bị An Nguyệt nhìn dò xét, hai nàng mặt đều có chút ngượng ngùng, đang không biết nên thế nào thì nghe thấy An Nguyệt nói:
“Hai đứa không cần câu lệ, ta tự giới thiệu một chút.
Ta là mẫu thân của Bắc Tiểu Lục, An Nguyệt”
Mặc dù hai nàng cũng đã hơi đoán được một chút, nhưng tận tai nghe vẫn rất rung động.
Nếu nói ai bất ngờ điều này nhất, thì đó chính là Tư Khuynh Mỹ, bởi vì An Nguyệt là thần tượng của nàng.
Làm sao mà nàng không nhận ra được chứ, dù nàng chưa từng thấy được An Nguyệt lần nào.
Nếu đã thần tượng ai đó, thì nàng tất nhiên là phải biết những người xung quanh.
An Thiên Hữu chính là đệ đệ của An Nguyệt, là tông chủ của Thần Phong Cốc.
Nàng đương nhiên đã nhìn thấy, ngay cả An Tuyết nàng cũng đã nhìn thấy được.
Chỉ cần như vậy đã chứng minh vị phu nhân này là ai, chưa kể bây giờ nàng còn tự giới thiệu.
Tư Khuynh Mỹ sau một hồi thất thần, bỗng nghĩ ra một chuyện,
“An Nguyệt nữ thần là mẫu thân của Bắc Tiểu Lục!”
Như vậy trước đó, ngay khi đó nói chuyện, chẳng phải tên tiểu tử đó đã biết nàng nói tới là ai.
Aaa, không được lần sau nàng phải cho tên này biết tay.
Cốc Y một hồi giao lưu cùng với An Nguyệt tiền bối, bỗng phát hiện Tư Khuynh Mỹ đang đơ người ra.
Liền nhẹ nhàng huýnh nhẹ khuỷu tay nàng, thấy Tư Khuynh Mỹ hai mắt vẫn sáng chói nhìn An Nguyệt tiền bối.
Liền nghi hoặc trong lòng, nhưng vẫn nhẹ nhàng ho một cái.
Dường như nhận ra điều đó, Tư Khuynh Mỹ cũng lấy lại tinh thần, cả khuôn mặt nàng liền đỏ lên.
Tư Khuynh Mỹ cảm thấy lần đầu tiên gặp An Nguyệt, bất kể là thân phận thần tượng, hay mẫu thân của Bắc Tiểu Lục.
Mà bản thân lại thất thần, như vậy chắc chắn gây ấn tượng không tốt.
Nghĩ như vậy, cả người liền không tốt, gấp gáp không biết nói sao, lắp bắp như sắp khóc.
An Nguyệt thấy cô bé trước mặt, không hiểu sao lại nhớ tới bản thân mình ngày xưa.
Nàng đưa tay xoa xoa đầu Tư Khuynh Mỹ, nhẹ nhàng nói:
“Không sao, không cần câu nệ tiểu tiết, cứ thoải mái”
— QUẢNG CÁO —
Giọng nói êm tai, nhẹ nhàng như giúp Tư Khuynh Mỹ lấy lại bình tĩnh.
Tư Khuynh Mỹ lễ phép thi lễ, nàng cười rất vui vẻ, hai tay giơ lên, hai mắt toả sáng nói:
“ An Nguyệt tiền bối chính là nữ thần trong lòng Khuynh Mỹ, từ nhỏ vãn bối đã nghe sự tích của tiền bối”
An Nguyệt bị nàng nói vậy, trong lòng có chút ngượng ngùng, không nghĩ tới bé con này lại là một Fan chân chính của mình.
An Tuyết một bên cười hì hì, trêu ghẹo nói:
“Tỷ không