Lạc Mộng Như điều chỉnh tâm tình, bắt đầu giới thiệu :
“Đây là một gốc cây linh quả thất phẩm, tên của nó là Thất Diệp Lôi Quả.
Linh quả lôi hệ, quả này hấp thu lôi điện chi lực sinh trưởng, trăm năm dài một diệp, cho đến thất diệp dài đủ, mới có thể kết quả.”
“Hơn nữa, mỗi cây Thất Diệp Lôi Quả mỗi lần chỉ kết trái ba viên quả thực, mỗi một quả muốn thành thục phải trải qua trăm năm lắng đọng, cho nên Thất Diệp Lôi Quả phải mất nghìn năm, mới dưỡng ra thành thục lôi hệ linh quả.
Là linh quả trợ giúp lôi hệ công pháp và luyện thể tuyệt hảo, là loại linh quả chỉ có thể gặp mà không thể cầu!”
Lạc Mộng Như đắc ý nhìn về phía Bắc Tiểu Lục, như muốn nói “ Ta rất hại, ngươi biết chưa?”.
Bắc Tiểu Lục nghe nàng giới thiệu, trong lòng khẽ động, “ Không nghĩ tới hắn lại gặp được loại linh quả hệ lôi, mà tác dụng cũng rất không tệ.
Chỉ là trước mắt hắn không hấp thu nổi, dược lực thất phẩm linh quả này”.
Hắn cũng không phải loại nói được mà không bỏ được, chỉ là ba trái linh quả này tác dụng với hắn quá lớn.
Suy nghĩ một lúc, hắn đưa ra quyết định :” Vị cô nương này, quả thật ba trái linh quả hệ lôi này đối với tại hạ rất quan trọng.
Nếu có yêu cầu nào cô nương xin cứ nói, thấy sao?”
Lạc Mộng Như hơi nhíu mày, quả thật có chút đáng tiếc, nhưng nghĩ lại mình là linh căn hệ mộc.
Đúng là không có bao nhiêu tác dụng, nghĩ chút rồi gật đầu với Bắc Tiểu Lục, coi như là nàng chấp nhận.
Bắc Tiểu Lục thấy vậy thì mỉm cười, như vậy là tốt nhất, chút nữa tặng nàng một ít đồ tốt.
Nếu cô gái này vẫn nhất quyết muốn một quả, hắn cũng chỉ đành cho nàng.
Lạc Mộng Như thấy hắn nhìn nàng, nàng suy nghĩ một chút :” Tạm thời ta chưa nghĩ ra, nếu lần sau còn gặp lại, chúng ta sẽ kết bạn đồng hành”.
Nàng cảm thấy người này khá thú vị, nghĩ muốn đi cùng chơi đùa.
Nhưng hiện tại nàng có việc cần phải rời đi.
Bắc Tiểu Lục không trả lời, mà trầm tư.
Cô nàng này vậy mà cũng quá tin người đi, còn chờ lần sau.
Nhưng nếu mà nàng đã nói vậy, đồng ý cũng không mất mát gì.
Lạc Mộng Như thấy hắn im lặng, tức giận :” Uy uy, ngươi có phải nam nhân không vậy, trả lời cũng quá lề mề đi.”
Bắc Tiểu Lục khinh thường :” Ta có là nam nhân hay không, ngươi cũng vô duyên với ta.”.
Dừng lại hắn nói tiếp :” Được rồi, vậy khi nào gặp lại, ngươi có điều kiện gì nếu không quá đáng, ta có thể giúp ngươi”.
Nàng gặp hắn đồng ý thì mỉm cười :” Được, quyết như vậy đi!”.
Bắc Tiểu Lục nói xong cũng không để ý tới nàng, đi đến bên trận pháp, khẽ nói :” Ta đi lấy Thất Diệp Lôi Quả”.
Hai tay hắn vung lên, đã ném ra ba cây trận kỳ.
Ngăn Tuyệt Trận.
Cái này có thể chỉ có tác dụng trong thời gian ba giây, nhưng đối với Bắc Tiểu Lục đã đủ rồi.
Hắn ra tay giống như tia chớp.
Vút vút vút.
Quả trên cây lập tức nhanh chóng giảm bớt.
Cũng chỉ có ba quả mà thôi, trong nháy mắt tất cả đã nằm trong tay Bắc Tiểu Lục.
Đại công cáo thành.
Bắc Tiểu Lục lộ ra vẻ tươi cười.
Mặc dù hắn không phá được trận, nhưng không ảnh hưởng tới hắn lấy được đồ vật bên trong.
Hiện tại giá trị khai phá những di tích cổ này thực sự rất cao.
Ngươi xem hắn mới đến bao lâu, hiện tại đã có thu hoạch như vậy.
Bắc Tiểu Lục lại ở trong viện tìm một lần.
Sau khi xác định không có vật gì tốt, hắn nói với Lạc Mộng Như