Tương Phi từ khi nhìn thấy nhan sắc của Cốc Y, đều không mấy vui vẻ, nàng rất ghen tị với những thiếu nữ như Cốc Y.
Bởi vì như vậy, đã có không ít cô nương, thiếu nữ xinh đẹp bị hủy trong tay nàng.
Mấy người đó chủ yếu đều không có bối cảnh, nếu không cho nàng mười lá gan cũng không dám.
Nàng hậm hực nói vói Nghiêm Hạo:
“ Phu quân nói nhiều với nàng làm gì, Đinh Vượng bị nàng hại chưa biết sống chết thế nào.
Chàng không lẽ còn có ý định buông tha nàng sao.”
Nghe thấy Tương Phi nói vậy, Nghiêm Hạo nhìn về phía xa gã đồng bạn đang nằm bất động trên mặt đất.
Khuôn mặt càng lạnh hơn mấy phần, nếu hắn tỏ ra yếu thế, vậy thì ai dám đi theo bán mạng cho hắn nữa chứ.
Nghĩ tới đây ánh ánh mắt hắn tham lam nhìn về phía Cốc Y, hắn cũng không định tha cho nàng, nhưng chơi đùa với nàng vậy cũng không tệ.
Cười gắn , hắn ra lệnh:
“ Mọi người hết sức chú ý, cô nàng này tốc độ rất nhanh, các ngươi cũng thấy rồi đó.
Chúng ta cần hạn chế không gian di động của nàng.”
Hiện tại chiến đấu cũng chỉ còn có ba người bọn họ, không ai muốn mình bị lật thuyền trong mương cả.
Nghiêm Hạo nhìn Tương Phi gật đầu, chỉ thấy nàng từ trong túi trữ vật, ném ra ba cái lá cờ màu đen, chỉ nhỏ bằng bàn tay.
Phân biệt ném ra ba góc tam giác, bao phủ phạm vi tất cả mọi người.
Sau khi hoàn thành, nàng liền cấp tốc biến ảo thủ pháp, hai tay bắn ra từng đạo hồng quang bắn về ba góc lá cờ.
Không gian có chút dao động, hình thành nên một trận pháp kết giới, linh khí bên trong dường như không câu thông được với thiên địa.
Dường như đây không chỉ là kết giới giam cầm bình thường, còn giam cầm cả linh khí nữa.
Bắc Tiểu Lục phát hiện, bản thân mình không hề nằm trong phạm vi của kết giới.
Như vậy nếu cô nàng này bỗng gặp nguy hiểm, hắn cho dù muốn cứu thì cũng không kịp được.
Vậy trước hết hắn phải nghiên cứu sơ lược về cái trận pháp này.
Nhìn qua thì hắn có thể khẳng định trình độ trận pháp nữ nhân kia không được cao, chỉ có thể là trận sư cấp 2.
Mà trận pháp này đã vô hạn tiếp cận cấp 3, như vậy chủ yếu là do ba la cờ kia mang đến uy lực.— QUẢNG CÁO —
Bên này, Cốc Y sau khi thấy động tác của Tương Phi cũng nhíu mày, muốn ngăn cản nhưng lại đổi ý.
Nàng muốn thử xem nếu nàng gặp nguy hiểm, liệu tên nhóc kia có chịu cứu nàng hay không.
Không nghĩ tới bọn họ lại sở hữu một trận sư, có thể tạo ra kết giới như này.
Nhưng cũng phải để vào được đây, hiển nhiên mỗi nhóm người đều phải sở hữu một tên trận sư.
Mà nhìn qua có vẻ như cũng là một tên rất khó chịu.
Nhưng nàng cũng không sợ hãi, muốn mạnh mẽ phá bỏ kết giới này, cũng không phải không làm được.
Chỉ là như vậy sẽ tiêu hao nhiều sức lực, mà nhìn qua mấy người này, sao có thể để nàng bình yên phá vỡ trận pháp được chứ.
Tương Phi sau khi bày trận xong, đắc ý nhìn về phía Cốc Y, cô muốn nhìn thấy vẻ mặt kinh ngạc, sau đó lo lắng của Cốc Y.
Chỉ là làm cô thất vọng, từ đầu tới cuối, trên khuôn mặt tuyệt sắc đó không hề biểu hiện một tia ba động.
Điều này làm Tương Phi rất khó chịu, cô muốn phá hủy đi sự tự tin của Cốc Y, dẫm đạp lên nó.
Cô rất tự tin vào trận pháp này của mình, đây cũng không phải là a miêu a cẩu tạp nham trận pháp.
Muốn phá bỏ thoát ra trận pháp này, không phải trong thời gian ngắn có thể làm được.
Dù Cốc Y có mạnh hơn nữa, cô cũng tự tin dựa vào trận pháp áp chế nàng.
Tương Phi cao ngạo, nở nụ cười, xì mũi coi thường: “Cố ra vẻ bình tĩnh, ngược lại bản lĩnh câu dẫn nam nhân thật sự là rất tốt ah!”
Khi nói chuyện, tuy trên mặt Tương Phi lộ vẻ khinh thường, nhưng nếu nhìn kỹ lại có thể phát hiện ra, sự ghen tỵ dầy đặc ở trong đáy mắt cô ta!
Thiên Vu cảm thấy dù sao thiếu nữ trước mặt cũng đang giúp mình, không có lý nào mặc kệ người ta như vậy.
Nhìn về phía Tương Phi cười nhạo:
“Xấu cũng không phải lỗi của cô, ai cho cô tự tin như vậy.
Mà cũng phải, có trách thì cũng trách cha mẹ cô sinh cô ra.
Tôi ngược lại thấy xấu hổ thay cho phu quân của cô, không biết trên đầu đã có thảm cỏ xanh nào hay