Lôi dực tốc độ viễn siêu hỏa long chớp mắt đã đuổi kịp, hai đạo pháp thuật va chạm vào nhau.
Âm thanh chấn động, làm cho mấy người liền bay ra một đoạn, một lúc sau mọi người mới nhìn rõ cảnh vật trước mắt.
Một hố sâu thật to xuất hiện trước mắt mọi người, Nghiên Yên sắc mặt có chút run rẩy, nhưng cũng may không bị thương.
Tương Phi bay đến lại gần Nghiêm Yên , vội vàng hỏi:
“ Yên Yên, muội không sao chứ?”
Nghiêm Yên lắc đầu, chỉ là trong lòng vẫn có chút sợ hãi.
Liên nghe thấy tiếng ho khan bên cạnh.
Hai người nhìn sang, chỉ thấy Nghiêm Hạo sắc mắt trắng bệch, một tay chống xuống đất, một tay bịt miệng ho liên tục.
Hai người vội vàng chạy đến, đỡ Nghiêm Hạo ngồi xuống lo lắng hỏi:
“ Hạo ca, huynh không sao chứ?”
Nghiêm Hạo lắc lắc đầu, chưa kịp nói gì liền phun một ngụm máu, hai người liền biến sắc.
Vội vàng lấy ra đan dược đưa cho hắn, Nghiêm Hạo cả người như thoát lực, ăn vào đán dược chữa thương, sắc mặt cũng không khá lên mấy.
Hắn biết do bản thân trước đó cưỡng ép sử dụng Lôi châu, dẫn đến bản thân bị phản phệ.
Đúng vậy, chính là ba viên bi màu đen lúc nãy hắn sử dụng, đây là trong một lần hắn giết một tên đệ tử của Lôi Vân Tông mà có.
Hơn nữa tên đệ tử này địa vị cũng không tầm thường.
Từ trước đến nay sợ bị phát hiện, hắn cũng chưa dám dùng bao giờ, nhưng lần này trong bí cảnh lại khác.
Vừa không có đệ tử Lôi Vân Tông, hơn nữa chỉ cần giết mấy người này thì bí mật này sẽ không ai biết đến cả.
Nghĩ đến đây hắn liền liếc mắt về phía Cốc Y lúc nãy đứng, chỗ đó bây giờ đã bị san bằng, còn xuất hiện hai hố sâu.
Hắn thầm nghĩ, “ Với sức mạnh hủy diệt vừa rồi, hắn không tin cô gái kia có thể chịu được, cho chù may mắn sống sốt, cũng đã tàn phế rồi”.
Hắn ra lệnh:
“ Hai người mau ra bên đó xem xét, nếu nàng ta chết rồi thì tìm xem còn gì không.
Nếu chưa chết thì liền tiễn cô ta một đoạn đường”.
Tương Phi và Nghiêm Yên nghiêm túc gật đầu, phân biệt cách nhau một đoạn, phi đến nơi hai hố sâu kia.
Đến gần hai nàng phát hiện ba gã ban đầu Thiên Vu đã ngất một đoạt không xa nơi đó.
Có vẻ như uy lực ba động va chạm qua nên mấy người đó không chịu liền ngất.
Hai người nhìn nhau mỉm cười, như vậy cũng đỡ tốn sức, coi như không uổng công bọn họ trả giá.
Tương Phi nói với Nghiêm Yên :
“ Muội qua bên kia dùng Cầm Linh Tỏa trói mấy người đó lại, có gì để Hạo ca xử lý, ta đến kiểm tra bên kia.”— QUẢNG CÁO —
Nghiêm Yên gật đầu, tiến về phía mấy người Thiên Vu, trên tay cầm lấy một đoạn dây trói.
Đó chính là Cầm Linh Tỏa, một loại chuẩn pháp khí, thường dừng để trói tu sĩ hoặc yêu thú.
Có tác dụng là cầm tỏa chân khí, thứ này chỉ có tác dụng với tu sĩ Luyện Khí Kỳ.
Dù sao cảnh giới bên trên là Trúc Cơ chính là dùng chân khí, mà Cầm Linh Tỏa cấp cao mấy người bọn họ làm sao có thể tiếp xúc được.
Hơn nữa Cầm Linh Tỏa bọn họ đang dùng, cũng phải tốn kém không ít linh thạch mới mua được.
Sau khi thấy Nghiêm Yên di chuyển về phía mấy người Thiên Vu đang hôn mê, Tương Phi lạnh lùng nhìn về phía nơi Cốc Y.
Trong lòng liền vui vẻ, cô rốt cuộc có thể nhìn thấy hình ảnh thảm bại của cô ta.
Phút chốc đã cô đã đến bên bờ miệng hố, Tương Phi quan sát xung quanh liền phát hiện bên dưới hố sâu, một cô gái y phục đã phá vỡ nhiều chỗ.
Nhìn qua vết thương liền rất nghiêm trọng, thấy vậy trong lòng cô liền phá lệ vui vẻ, thoắt cái liền xuất hiện trước mắt Cốc Y.
Tương Phi từ trên nhìn xuống mỉm cười, quan sát một chút nói nhỏ:
“ Ngươi cũng thật là may mắn, lãnh trọn một đòn kinh khủng như vậy, mà cũng có thể còn sống.
Ta không biết là ngươi mạng tốt hay bi ai nữa, có thể rơi vào trong tay ta, ngươi còn sống không bằng chết”.
“Ha ha ha!”
Chỉ là cô chưa cười được bao lâu, liền phát hiện bản không đúng, cúi xuống nhìn trước ngực.
Phát hiện ngực mình đã bị một trảo của Cốc Y xuyên qua, mùi máu tươi xộc vào mũi.
Lúc này sắc mặt Tương Phi hiện lên vẻ không thể tin được, một bàn tay nắm lấy cổ tay của Cốc Y, run run đứt quãng nói:
“ Tại..
sao..ngươi..ngươi có thể không bị thương chút..
chút ..
nào?”
Cốc Y mỉm cười, đôi mắt nhìn thẳng vào cô như trêu đùa:
“ Phải không? Ngươi nhìn xem ta quả thật tổn thất nặng nề nha!”
— QUẢNG CÁO —
Vừa dứt lời từng mảnh áo giáp từ trong người Cốc Y vỡ vụn ra, rơi xuống mắt đất, vang lên một tiếng trầm đục.
Như muốn cho Tương Phi câu trả lời vậy.
Đôi mắt Tương Phi đỏ ngầu, khuôn mặt dữ tợn hẳn lên, đang muốn nói gì.
Phụt Phụt!
Một dòng máu tươi phun ra, bây giờ ai nhìn thấy thì sẽ phát hiện trước ngực Tương Phi liền xuất hiện một lỗ tròn to, máu tươi chảy xuống.
Thân hình cô từ từ ngã xuống, mặc dù cô bị một trảo của Cốc