24.
Nếu thánh tử đồng ý, giáo chủ cũng không có lý do cự tuyệt.
Khắp nơi trong Bạch liên giáo treo đèn kết hoa, nhóm môn chủ dã tâm bừng bừng thề phải đem việc vui hiếm thấy trong hai mươi năm qua làm đến long trọng chưa từng có.
Hiểu Dao càng thấy bọn họ vui sướng, trong lòng càng bi thương, dứt khoát đóng cửa ngăn cách mình với bên ngoài.
Chỉ Niên Thụy Minh mới được vào, bởi vì hắn nói muốn làm áo cưới cho y.
Như vậy cũng tốt, Hiểu Dao ưu sầu, nếu đã chú định là bi thảm, vậy hãy để nỗi thống khổ này mãnh liệt hơn chút đi.
Y thấy Niên Thụy Minh choàng đủ loại gấm trắng, hồng trù, không nhịn được hỏi: "Ngươi muốn thành thân thật à?"
Niên Thụy Minh giương mắt nói: "Không thì thế nào?"
Hiểu Dao nói: "Lỡ ngươi nhận lầm người thì làm sao bây giờ? Hôn nhân đại sự không giống trò đùa, không thể quyết định qua loa được."
Niên Thụy Minh cười tủm tỉm: "Nếu ta chỉ thích y thì sao?"
Hiểu Dao ngây ngẩn cả người, Niên Thụy Minh đối xử với y luôn luôn rất tốt, nhưng rất ít khi cười.
Đúng đấy, hắn muốn thành thân với người hắn thích.
Hiểu Dao cúi đầu nói: "Như vậy, ta cũng chỉ có thể chúc phúc cho ngươi."
25.
Trong đêm náo nhiệt nhất, Hiểu Dao cô độc ngồi trong căn phòng lớn, chờ đợi trượng phu hoặc thê tử xa lạ của mình.
Y là thánh tử Bạch liên giáo, là vạn nhân mê ngoại trừ vai chính, nhưng không có ai có thể thưởng thức y, người duy nhất y có thể nhìn thấy hình dáng mình trong mắt hắn lại còn lâu mới có được y.
Hiểu Dao thầm đau lòng, ngay cả dị động trên đỉnh đầu đều không nghe thấy. Có một kẻ bỗng thả người nhảy xuống, trong phút chốc tấm khăn che trên mặt Hiểu Dao bị quăng xuống đất.
"Ngươi chính người mà giáo chủ Bạch liên giáo phí hết tâm tư giấu đi hả?"
Hiểu Dao thầm nói nguy rồi, trong nháy mắt đối diện với hai mắt thiếu niên lại ngây ngẩn cả người.
Thiếu niên kia cợt nhả nhìn y, tựa hồ muốn nói gì đó, miệng hơi động nhưng lại phi thân vụt đến bên cửa sổ.
"Hôm nay thời cơ không đúng, mỹ nhân à chúng ta