+++++++++++++++++++++++
Từ giờ sẽ chỉ là các chương của KomBai.
+++++++++++++++++++++++
Buổi sáng
Kom đi tắm, mặc quần áo và lấy túi của mình cho chuyến đi biển cùng mọi người. Kom rời khỏi nhà và đến nhà Baiboon trước.
Vừa gõ cửa, Baiboon đã mở cửa trước.
"A PKom, Baiboon sẽ ra ngay", người thanh niên cười nói. Em xách túi của mình và xách đồ của bà. Kom lấy vali của dì Nee và giữ nó.
"Em đã dậy sớm vào buổi sáng. Thực sự, em đã ngủ bao nhiêu đêm qua? Mắt em vẫn còn đỏ" Kom nói, đưa tay vuốt nhẹ mi mắt Baiboon. Cậu bé mỉm cười.
"Hơi muộn ạ. Baiboon hào hứng lắm" người thanh niên cười đáp. Kom rủ họ cùng nhau đi bộ vào ngôi nhà lớn. Kom cất túi lên xe trước. Sau đó anh quay lại nhà ăn cơm với mọi người.
Đến lúc đi du lịch, Kim là người sắp xếp chỗ ngồi cho tất cả. Baiboon ngồi với Kom ở hàng ghế sau của Kamol và Kim. Baiboon đảo mắt nhìn như thể em không hài lòng. Nhưng khi bắt đầu đi, Baiboon quan tâm đến điều gì em nhìn thấy đằng xa. Nhìn qua nhìn lại và hỏi Kom, cho đến khi người đàn ông trẻ ngáp.
"Em có buồn ngủ không?" Kom hỏi, Baiboon chậm rãi gật đầu. Kom để lấy đầu Baiboon để tựa vào bờ vai vững chãi của anh.
"Vậy thì ngủ trước đi" anh nói.
"Nhưng PKom sẽ mệt" Baiboon nói, giọng không tốt lắm.
"Được rồi, anh không mệt chút nào" Kom cười nói. Baiboon mỉm cười đáp lại và ngay lập tức gục đầu vào vai Kom. Chàng trai trẻ nhanh chóng chìm vào giấc ngủ vì kiệt sức do ngủ không đủ vào đêm qua. Kom lấy một chiếc chăn nhỏ và quấn quanh Baiboon, trước khi nắm lấy tay em và bóp nhẹ nó dưới tấm chăn phủ chúng.
…
…
…
Ồ, chúng ta đang ở đâu?" Baiboon hỏi khi cảm thấy xe đã đậu, em tỉnh dậy.
"Chúng ta đi đến trạm xăng. Em có muốn đi vào nhà vệ sinh hoặc mua đồ ăn nhẹ?" Kom hỏi với giọng nhẹ nhàng.
"Em muốn ăn vặt" chàng trai đáp ngay. Kom đã đồng ý.
"Bà ngoại, chúng ta đi mua đồ ăn vặt." Baiboon quay sang nói với bà. Vì vậy, bà của chàng trai trẻ đã đi xuống với cháu trai của mình, theo sau là Kom.
"Nếu khó chọn, hãy mua cả hai", Kom nói khi đứng sau Baiboon, anh thấy người thanh niên đang lưỡng lự trong việc lựa chọn giữa hai loại đồ ăn nhẹ.
"Em sợ ăn không hết, phí lắm", chàng trai nhỏ nhẹ đáp. Kom khẽ lắc đầu trước khi lấy đồ ăn nhẹ từ tay Baiboon và cho vào giỏ.
"PKom" người thanh niên khàn khàn gọi.
"Mua đi, ăn bao nhiêu lấy bấy nhiêu" Kom cưỡng ép nói. Baiboon khẽ mấp máy miệng và cười thật tươi khi thấy Kim bước vào 7-11. Thế là em vội vàng bước tới chỗ Kim. Về phần Kom, anh vẫn tiếp tục nhìn chằm chằm vào thức ăn.
Kom thấy Da di chuyển về phía anh ấy một cách ủ rũ.
"Chuyện gì?" anh hỏi khẽ.
"Mai có sao không? Cô ta đến hỏi em đã ăn gì chưa. Cô ấy đẩy em ra và lại hét lên. Đúng là một người thần kinh" Da gầm gừ nhìn ra khỏi cửa hàng. Kom không quan tâm đến bất cứ điều gì.
"Tất cả chúng ta đều mua phần của mình. Ai không ăn là việc riêng của họ", Kom nói trước khi đi gặp dì Nee.
"Dì, còn muốn gì nữa không ạ?" Kom lấy những món đồ trong tay dì và bỏ vào giỏ.
"Không, chỉ có vậy thôi. Nhìn Baiboon đi. Thằng bé có thể làm phiền Khun Kamol và Khun Kim." Dì Nee cười nói.
"Tình yêu của Kim là hướng về em ấy," Kom đáp lại một cách đùa giỡn.
"Dì rất vui vì mọi người đều yêu thương Baiboon" Dì nói với giọng trìu mến và hạnh phúc.
"Baiboon là một cậu bé tốt. Đó là lý do tại sao mọi người đều yêu thích nó" Kom nói khi anh ấy nhìn Baiboon với một nụ cười.
"Dì cũng rất biết ơn. Kom thực sự quan tâm và giúp đỡ Baiboon rất nhiều. Nếu Nang Bua* có thể chăm sóc con trai mình như thế này thì tốt quá"
(*Nang Bua là mẹ của Baiboon)
"Dì đừng nghĩ nhiều nữa. Hôm nay chúng ta đến để đi nghỉ", Kom nói, vì anh không muốn dì Nee phải lo lắng hay căng thẳng về bất cứ điều gì.
"Bà ơi, bà có chuyện gì?" Baiboon, người bước đến gần Kom, ngay lập tức hỏi. Người dì mỉm cười với đứa cháu của mình.
"Không có gì đâu. Con đã lấy đồ ăn nhẹ chưa? Cậu ấy sẽ thanh toán hóa đơn," Dì Nee nói, vì vậy Baiboon đặt hai món ăn nhẹ khác từ tay em vào giỏ của Kom, sau đó đi thanh toán. Sau đó tất cả lên xe trở lại. Trên đường đi, Kom và Baiboon ngồi xuống và ăn tất cả các món ăn nhẹ cùng nhau.
"Baiboon, chúng ta đã đến rồi" Kom đánh thức Baiboon khi chiếc xe quay đầu và đậu trước nhà. Chàng trai trẻ nhìn ra biển với ánh mắt lấp lánh.
"PKom, mau xuống đi." Baiboon nhanh chóng đẩy Kom ra khỏi xe. Khi chiếc xe dừng lại, Kom vội vàng bước ra ngoài. Baiboon nhìn chằm chằm vào vùng biển rộng đến tận chân trời với đôi mắt run rẩy, vì em vừa được nhìn thấy biển lần đầu tiên trong đời.
"PKom, chúng ta đi thôi, Nah." Baiboon quay sang bắt tay Kom, trong khi những người khác bắt đầu từ từ dỡ hàng xuống xe. Kom đã đồng ý. Baiboon cười thật tươi trước khi kéo tay Kom chạy xuống biển. Những con sóng vỗ vào bờ, điều này khiến Baiboon rất thích thú. Chàng thanh niên buông tay Kom và ngồi xổm trên bãi cát nơi sóng vỗ. Cậu thanh niên đưa tay chạm vào nước biển rồi đưa ngón tay vào miệng, Kom lập tức cười.
"Mặn thật đấy, PKom" Baiboon quay lại nói.
"Này, đây có thực sự là điều em muốn làm không?" Anh cười nói.
"Đúng vậy. Chà, Baiboon chưa bao giờ đến đây. Khi nào chúng ta có thể bơi?" Baiboon hỏi.
"Tốt hơn là nên đợi đến lúc sau. Hoặc em có thể xin Khun Kim đưa cả hai người đi chơi. Anh nghĩ bây giờ chúng ta nên quay lại và xách túi vào phòng. Chúng ta vẫn chưa biết ai ngủ trong phòng nào" Kom nói.
"Baiboon muốn ngủ với PKom" chàng trai cười rạng rỡ nói.
"Vậy là em không sợ làm chuyện như vậy sao?" Kom giả vờ hỏi, khiến Baiboon dừng lại một chút, và mặt em ấy lập tức đỏ bừng.
"Baiboon biết rằng PKom sẽ không làm gì cả. Bởi vì chúng ta đang ở đây trong một chuyến du lịch" người thanh niên nói nhỏ trước khi họ quay trở lại nhà. Khi họ đến, Kim đã sắp xếp các phòng, và đúng như dự đoán, Kom và Baiboon ngủ cùng một phòng. Căn phòng cũng gắn liền với phòng của Kamol. Cả hai cùng mở cửa phòng để vào. Baiboon bỏ túi xuống và chạy ra cửa kính của ban công.
"PKom, em cũng có thể nhìn thấy biển trong phòng này" người thanh niên nói với giọng rõ ràng. Về phần Kom, anh cất túi Baiboon vào tủ và ngồi xuống chân giường. Kom quay lại nhìn về phía phòng tắm và dừng lại khi nhớ rằng trong các phòng ở đây có thể nhìn thấy phòng tắm qua gương, nếu người đi vệ sinh không đóng rèm.
"Baiboon" Kom gọi chàng trai trẻ. Baiboon sau đó đi đến chỗ Kom trên giường.
"Dạ" người thanh niên đáp. Kom chỉ vào một tấm kính ngăn giữa phòng ngủ và phòng tắm. Baiboon quay lại nhìn, em vẫn còn đang bối rối. Vì vậy, em bước tới để xem xét kỹ hơn.
"À, đây là phòng tắm, tại sao ..." Baiboon bắt đầu xem xét phòng tắm, trước khi mặt em đỏ bừng.
"P ... PKom, phòng tắm bằng kính. Nếu chúng ta đi tắm, chúng ta có thể nhìn thấy mọi thứ" Người thanh niên khàn giọng hỏi.
"Tất cả các phòng tắm ở đây đều như thế" Kom trả lời
"Vậy chúng ta đi tắm như thế nào?" Người thanh niên hỏi với giọng hoảng hốt.
"Đi tắm giống như mọi khi vậy", Kom giả vờ trả lời một cách bình thường.
"Nhưng nó sẽ bị nhìn thấy" Baiboon nói một lần nữa, bởi vì em không biết còn có một bức màn.
"Em xấu hổ à, anh không thấy có gì đáng xấu hổ cả" Kom đáp, mặt Baiboon càng đỏ hơn.
(Bởi vì anh tà răm)
"Nhưng Baiboon" người thanh niên nói khẽ.
"Không sao đâu. Nếu Baiboon đi tắm, anh sẽ đi vòng qua phía bên kia, hay anh nên đi và đợi bên ngoài phòng trước?" Kom trả lời. Baiboon do dự một chút trước khi đồng ý gật đầu, mỉm cười hạnh phúc. Đầu tiên Kom định làm cho người thanh niên cảm thấy xấu hổ.
"Hãy cùng nhau đi xuống với những người khác. Họ đang gọi chúng ta đi ăn trưa" Kom nói, trước khi cả hai đi xuống cầu thang từ phòng để tham gia cùng mọi người. Kamol đưa tất cả họ đi ăn trưa, cũng như đưa họ đi mua hải sản cho bữa tối.
"PKom đến Baiboon" người thanh niên quay lại mời Kom.
"Oh, Kom, cậu đi cùng Baiboon và chăm sóc Kim cho tôi" Kamol nói.
"Vâng" anh trả lời trước khi cùng những người khác rời đi để giúp Dì mua hải sản.
"PKom, cua, cua. Nó quá lớn." Baiboon ra hiệu cho Kom nhìn con cua biển lớn trong giỏ, Kom cười nhẹ trước vẻ mặt phấn khích của Baiboon.
"Em có muốn ăn cua nướng không?" Kim hỏi. Baiboon khẽ mấp máy miệng, em muốn đáp lại, nhưng lại sợ.
(Đại gia lo mà, sợ gì)
"Em muốn ăn gì? Đừng sợ vì Khun Kamol đã nhờ anh mua và mọi người cũng ăn" Kim nói lại. Baiboon sau đó quay lại nhìn Kom và Kom gật đầu.
(Kim nói ➡️ Baiboon suy nghĩ
Kom nói ➡️ Đồng ý liền)
"Em muốn ăn nó" Baiboon đã trả lời ngay lập tức. Người thanh niên tiếp tục đi mua hải sản với Kim và những người khác. Kom đi phía sau họ mọi lúc và để Baiboon quan sát và tìm kiếm những thứ mới, không mua bất cứ thứ gì vì Kim mua tất cả mọi thứ. Một lúc sau, Baiboon cảm thấy khát.
"PKom, chúng ta đi mua nước trước được không?" người thanh niên hỏi. Kom gật đầu trước khi quay lại nhìn Kim.
"Khun Kim, tôi sẽ đưa Baiboon đến chỗ Seven trước. Chúng tôi sẽ đi theo sau", Kom nói.
"Ừm, được rồi" Kim đáp, trước khi Kom dẫn Baiboon đi về phía Seven. Cạu thanh niên đi thẳng vào uống nước. Kom đang đứng bên quầy thu ngân, cho đến khi mắt Kom nhìn ra thứ gì đó.
... Bao cao su ... (Ai đã bảo anh ta sẽ không làm gì mình ấy nhỉ)
Kom sững người khi nhìn thấy chúng. Cho đến khi anh ấy quyết định chọn một chiếc hộp.
"Tôi sẽ trả tiền ngay", Kom nói với nhân viên, vì anh không muốn Baiboon nhìn thấy nó. Tiền đã được trả ngay lập tức. Anh cất bao cao su trong túi quần. Ngay khi Baiboon đi thẳng về phía Kom, Kom trả tiền nước và dẫn Baiboon trở lại cùng với Kamol và Kim quay trở lại nhà. Về đến nhà, Baiboon cũng giúp khiêng đồ tươi sống đã mua vào bếp.
"PKom, PLop và những người khác đã cùng nhau đi chơi dưới nước. Baiboon có thể đi chơi không?" Người thanh niên đến hỏi Kom, vì em thấy Lop thay quần áo và đi xuống biển.
(Muốn đi chơi thì phải hỏi ai?
Bà ngoại ❌
Anh bồ tương lai ✅)
"Hiện giờ nắng vẫn còn gay gắt. Em sẽ chơi dưới ánh nắng mặt trời" Kom nói. Anh ấy không muốn ánh nắng mặt trời đốt cháy làn da mềm mại của Baiboon.
"Nhưng ..." Baiboon muốn chơi nên phản đối. Em nhìn anh với ánh mắt dữ tợn.
(Xợ ghia)
"Đừng cứng đầu" anh nói, và khuôn mặt em ngay lập tức đỏ bừng.
"Baiboon, hãy hỏi Khun Kamol và Khun Kim xem họ muốn uống gì?" Giọng dì la lên.
"Dạ" Baiboon trả lời trước khi đi gặp Kamol và Kim đang ngồi trên ban công trước hiên nhà.
"Hai người muốn uống gì, Khun Kim và Khun Kamol?" Người thanh niên hỏi nhưng với vẻ mặt chán nản.
"Tôi muốn một ly bia lạnh" Kamol trả lời.
"Trời vẫn chưa tối, Khun Kamol. Tối nhậu nhẹt nhé. Mang theo hai ly nước ép trái cây. Còn nữa, đây là gì?