01
Công: “A! Bảo bối! Đẹp quá đẹp quá! Hoa cúc của em thật thích thật thích mà.”
Thụ: “…”
Công: “A đúng! Cứ như vậy! Chính là chỗ đó! Hút dùng lực hút! Ép khô anh đi!”
Thụ: “…”
Công: “A a a a a a a a, muốn đến muốn đến! Anh không được a a a a a”
Thụ: “…”
Công: “A, a, a ông xã chỗ đó của em thật nhỏ thật sướng, thật thoải mái”
Thụ: “…”
Công: “A a không được không thể tiếp tục cắm vào nữa! Kê kê của anh muốn hỏng mất!”
Thụ: “…”
Công: “Không cần không cần! Anh chịu không nổi!!!!”
Thụ: “…”
Công: “A a a a a a anh muốn bắn a a a a”
Thụ: “… Ừm”
Xong việc, công vẻ mặt ửng hồng thỏa mãn hai chân mở rộng, thụ ngậm thuốc lá trầm mặc lấy khăn lau kê kê cho công.
Công cảm thấy mỹ mãn, bưng lấy kê kê của mình đột nhiên bắt đầu nổi cơn: “Em yêu kê kê của anh hay là yêu anh!”
Thụ lạnh lùng không đáp.
Hắn nhìn mặt thụ, lại nhìn đối phương bị làm cũng không có không thể khép chân, đột nhiên nước mắt liền chảy ra: “Em yêu anh không?”
Thụ bình tĩnh đáp: “Yêu.”
“Em gạt người gạt người! Em yêu anh thì em sẽ làm bộ như không thể khép chân!”
“…”
“Anh yêu em như vậy vì sao em không nói lời nào!”
“…”
“Hức hức hức.”
Thụ trầm mặc từ bên giường rút ra một quyển kịch bản: “Lần sau đừng nhận loại phim não tàn này nữa, gần đây tính cách của anh vỡ nát hết sức.”
Công rút khăn giấy trong hộp khăn giấy ở bên giường, hung hăng lau sạch nước mũi, ồm ồm nói: “Không có biện pháp mà, phải đi vào nhân vật, hòa hợp một thể với nhân vật.”
02
Công là một diễn viên nhỏ chạy quần chúng.
Hắn được ông chủ nhỏ thụ mở quán nướng lập nghiệp mở thêm mấy chi nhánh, còn chưa tính là làm giàu bao dưỡng.
Hai người danh nghĩa là bao dưỡng thực tế lại ngọt ngọt ngào ngào càng giống như đang nói chuyện yêu đương.
Công thỉnh thoảng làm trời làm đất trên giường còn thích cãi nhau, nhưng thụ cảm thấy, dù sao cũng là nam nhân nhà mình, nhịn nhịn là được.
Hôm nay thụ dắt công tới xem bộ phim công diễn quần chúng gần đây.
Công sợ bị người ta nhận ra, khẩu trang kính đen đầy đủ.
Thụ nhìn dưa ngốc nhà mình, âm thầm thở dài.
Quả nhiên, phim chiếu tới giữa chừng, công rất kích động bắt lấy tay thụ, chỉ vào một sơn tặc a a a xông về phía trước, sau đó nửa đường bị nhân vật chính chém té xuống đất: “Ông xã ông xã em xem em xem, anh kìa anh kìa!”
Thụ sủng nịch sờ đầu nam nhân nhà mình: “Diễn rất không tồi, buổi tối nướng chân gà cho anh ăn.”
03
Ông chủ nhỏ ở trong tiệm nướng, tuy rằng có mấy chi nhánh, nhưng hắn làm ông chủ vẫn phải bận tâm.
Hôm nay công nhận được phí diễn viên, đỏ mặt vô cùng cao hứng đi mua hai cái khăn quàng cổ thuần một màu.
Sau đó chính mình quấn cái màu đỏ nhảy nhót đi tìm ông chủ nhỏ.
Ông chủ nhỏ ở trong tiệm bận rộn đầu đầy mồ hôi, áo khoác lông và áo lông đều cởi ra.
Kết quả công tới, nhìn gương mặt hưng phấn của công, lại nhìn nhìn lễ vật trong tay đối phương.
Ông chủ nhỏ bất động thanh sắc xoa xoa mồ hôi, run lên mở khăn quàng cổ ra, cẩn thận quấn lên: “Em rất thích, cám ơn.”
Cuối cùng đem đồ sống trong tay giao cho đầu bếp, tùy ý công kéo mình vào trong tuyết.
Selfie.
04
Mùa đông công thích ngủ nướng, cũng thích quấn thụ.
Thường xuyên ông chủ nhỏ còn chưa tỉnh, đã bị công dính dính ngấy ngấy, đè xuống làm một lần.
Thụ nghe đối phương rầm rì thở gấp, trong lòng rất thích.
Nơi ngực bị ấm áp tan thành một mảnh, hắn chỉ có thể ôm lấy công đang phấn khởi trên người hắn, cho đến khi không nhịn được, mới xa xăm thở gấp một tiếng.
Tuy rằng ít vai diễn được mời, nhưng công thường xuyên vào tổ kịch hai ba ngày.
Ông chủ nhỏ bị công quấn lấy đã quen, người này vừa đi, nhìn giường nệm trống rỗng.
Vẫn là rất nhớ nhung.
Hắn chỉ có thể lướt lướt weibo công, xem ảnh công bán manh trừng lớn mắt, sau đó đăng nhập mười cái nick nhỏ.
Tinh thần phân liệt đi nhấn like bình luận.
Nhưng gần đây ảnh chụp của công ít đi rất nhiều, mới nhất thì chỉ có hai chữ, nhớ em.
Không có dấu chấm câu không có biểu tình bán manh.
Ông chủ nhỏ nhẹ nhàng cười, hắn nhìn màn hình mở miệng: “em cũng vậy.”
05
Ông chủ nhỏ đối với công là vừa gặp đã yêu.
Lúc ấy công nhận một nhân vật, vì nhân vật mà để một đầu tóc dài đến vai lập dị.
Kỳ thật diện mạo công rất không tồi, môi hồng răng trắng.
Nhưng không biết vì sao chính là lăn lộn không nóng không lạnh, chính hắn cũng không quá để ý, có thể ăn cơm là được.
Công một đầu lông quăn phối với áo lông tới ăn cơm đóng máy, sau nửa buổi nhân viên tổ kịch chuyển đến quán rượu.
Công cười hì hì đi theo.
Nào biết được, đi toilet, đầu óc choáng váng lạc đường, trốn trong hẻm nhỏ muốn gọi điện thoại cho người của tổ kịch.
Vừa lúc ông chủ nhỏ uống say choáng váng đi ra tỉnh rượu, thấy một đám lưu manh say không nhẹ tầng tầng vây quanh công.
Ông chủ nhỏ muốn anh hùng cứu mỹ nhân, lại thấy công giống như một đóa hoa nhỏ gặp gió là bay dưới cái nhìn của hắn giơ nắm tay lên.
Đem một vòng người đánh ngã.
Xong còn ôm mu bàn tay bị rách chút da, nước mắt ròng ròng nhìn ông chủ nhỏ đứng ở ven đường: “Tôi đau, tôi bị thương, bọn họ khi dễ tôi.”
Tình yêu chính là bất thình lình như vậy đấy.
Vừa gặp đã yêu chính là cố tình gây sự như vậy đấy.
Ông chủ nhỏ trực tiếp nhảy vào cái hố sâu của công.
Một chút cũng không giãy dụa.
06
Lần đầu tiên của công thụ hoàn toàn là ông chủ nhỏ chủ động.
Ông chủ nhỏ đẩy ngã công xuống giường, tuốt kê kê hắn.
Công khẩu thị tâm phi đẩy tay ông chủ nhỏ: “Ai nha ai nha người ta còn chưa chuẩn bị tốt, a quần lót của tôi.”
Sau