Tại biệt thự Mộ Vân.
Chu Tước Minh bế Mộ Vân vào nhà, anh ta đặt cô ngồi xuống sofa và liên tục gặng hỏi cô " Em có mệt không?"
Mộ Vân nhẹ nhàng lắc đầu " Em không mệt lắm!"
Đột nhiên Mộ Vân lên tiếng nói " Minh, em muốn gặp Hình Thất Thất!"
Chu Tước Minh khẽ nhìn Mộ Vân " Được, anh cũng muốn cô ta đến trước mặt em để nhận lỗi, mà bây giờ em hãy nghỉ ngơi đã"
"Vâng" Vừa nói xong Chu Tước Minh bế cô ta lên phòng.
Chu Tước Minh bước sang phòng của Hình Thất Thất. Tiến về phía cô, bóp lấy chiếc cằm trắng noãn " Bây giờ Mộ Vân đã trở về cô mau đi xin lỗi cô ấy đi!"
Hình Thất Thất với đôi mắt triều mến, tội nghiệp nhìn Chu Tước Minh trầm giọng " Được"
Từ phía cửa, Mộ Vân đẩy xe lăn đi vào cả hai người đều đưa mắt nhìn sang , Chu Tước Minh lập tức chạy nhanh đến chỗ Mộ Vân " Sao em không nghỉ ngơi thêm xíu nữa?"
"Em không sao!", Chu Tước Minh đẩy cô vào trong phòng. Mộ Vân nhẹ giọng nhìn Chu Tước Minh với dáng vẻ tội nghiệp " Minh, em muốn nói chuyện riêng với cô ấy!"
Chu Tước Minh vuốt tóc Mộ Vân mỉm cười " Được". Chu Tước Minh liếc nhìn Hình Thất Thất "Nếu tôi biết cô làm tổn thương cô ấy nữa tôi sẽ không tha cho cô." nói xong Chu Tước Minh liền đi nhanh ra khỏi phòng.
"cập".Tiếng cửa phòng đóng lại.
Mộ Vân đẩy xe đến gần Hình Thất Thất
" Mộ Vân, tớ xin lỗi" Dù cô biết lúc trước là tự Mộ Vân chạy ra trước xe của cô nhưng người lái xe cũng có lỗi nên cô nhẹ giọng trầm nắm tay Mộ Vân mà xin lỗi.
Mộ Vân hất tay Hình Thất Thất ra môi nhếch một nụ cười, Mộ Vân từ từ , từ chiếc xe lăn đứng lên.
Hình Thất Thất không khỏi bất ngờ trợn mắt nhìn " Cô....Cô!"
"Hưm....Hình Thất Thất, cô bất ngờ lắm chứ gì! Cô tưởng là tôi bị liệt hay sao? ha ha...." Mộ Vân cao giọng nhíu mắt nhìn Hình Thất Thất.
" Tại sao....cô lại! ". Hình Thất Thất vẫn không khỏi bất ngờ với