"Tũm"
"Thất .....Thất.....". Phong Diệc Thần hoảng hốt lao nhanh xuống biển. Chu Tước Minh cũng bất ngờ làm rơi chiếc súng trên tay xuống, anh ta lao nhanh đến phía thành chiếc thuyền định nhảy xuống thì tên vệ sĩ ngăn lại "Thiếu gia không hay rồi, Mộ Vân tiểu thư...ngất.....ngất xỉu rồi!"
"Cái gì?" Chu Tước Minh nghe xong liền, quay người đi, lái xe lao nhanh về biệt thự.
Chu Tước Minh, hắn bỏ mặc cô, bỏ mặc cô chết chìm, hắn tuyệt tình đến mức thế sao, tình yêu 6 năm nay cô dành cho hắn chỉ vô ích! Hắn chưa từng yêu cô, chưa từng quan tâm cô dù chỉ một lần!
........
Biệt thự Mộ Vân
Ngay lập tức, chiếc xe dừng lại ngay ở biệt thự, Chu Tước Minh tức tốc chạy nhanh đến phòng của cô ta.
Hắn lao đến, nắm lấy tay Mộ Vân lo lắng,hỏi hang "Vân Vân, em có sao không?"
"Minh Minh, anh đã đi đâu vậy, anh đừng bỏ em một mình" Cô ta vừa khóc vừa ôm chồng lấy Chu Tước Minh.
"Không sao, anh sẽ ở bên em."Chu Tước Minh xoa đầu, hôn lên trán cô rồi ôm cô vào lòng.
Cô ta lại nhếch ra nụ cười đắc ý ấy. Đúng là....
Hôm đó anh ta đã ở bên cô suốt đêm hoàn toàn không để tâm tới sự việc xảy ra với Hình Thất Thất.
________________________________
(Vài ngày sau)
"Sao rồi! Tìm được tung tích cô ta chưa?" Chu Tước Minh gọi điện cho thuộc hạ của hắn.
"Thưa tổng tài, chúng tôi đã tìm kiếm khắp khu vực đó và một số khu vực lân cận nhưng không tìm thấy dấu vết gì cả.".
"Tút...tút...."
"Lũ vô