Y nằm trong lòng hắn, ánh mắt mập mờ, có lẽ do độc tính vẫn chưa tiêu tán hết lại còn bị mất máu quá nhiều khiến y đến cả nhíu mày cũng không được, cả thân không còn chút khí lực.Hắn nhìn y nằm trong người nằm trong ngực mình, hắn mấp mấy môi khẽ gọi: Sư tôn?"Y nâng mắt lên nhìn hắn không lên tiếng." T...ta.."" Chuyện gì mà ngươi lúc trong chùa tới bây giờ đều lấp bấp thế kia?"_Y nhỏ giọng nói.Hắn hít một ngụm khí lạnh liền mở miệng:" Sư tôn nếu ta nói ra, người,,,người sẽ tha thứ cho ta, người sẽ...sẽ không hận ta rồi bỏ ta chứ?"_Hắn không nhìn y." Vi sư là sư phụ ngươi, nói bỏ là bỏ sao.
Rốt cuộc ngươi có chuyện gì?"_Y hơi tò mò mà nhìn hắn." Ta..Sư tôn người trọng sinh đúng không?Y mở to mắt, phút chút ánh mắt tối sầm, cơ thể không tự chủ mà run lên." N...ngươi nói gì thế? Ta...còn chưa chết...T..Trọng sinh cái gì..Hắn liền lựa một gốc cây để y ngồi xuống, bản thân thì ngồi đối diện y.
Sư tôn, người đừng lừa ta.
Sư tôn, ta xin lỗi người.
Ta..."" Ngươi biết khi nào?"_Y cố gắng ép xuống cơn hoảng loạn kia mà nhìn hắn." Vừa nãy...yêu nữ đó nói là đã xâm nhập xem kí ức của người....Sư tôn t..ta cũng là trọng sinh..."_Giọng hắn khàn đi.
Sư tôn, ta xin lỗi người.
Làm ơn sư tôn, là ta sai.
Lúc đó không tìm hiểu rõ mọi chuyện.
Làm ơn xin người đừng bỏ ta..._Hắn cúi người ôm lấy eo y, vùi đầu vào ngực y.Trần Minh Triết cứng đờ người không biết phải làm sao cả, chỉ có thể đưa tay lên vuốt nhẹ lưng hắn như đã từng." Tại sao ngươi nghĩ ta sẽ hận ngươi._Y không nhìn hắn, ánh mắt nhìn vào khoảng không mà thấp giọng hỏi." Ta đã có lỗi với người quá nhiều.
Sư tôn ta..._Hắn không nói được nữa.Y thở dài: Hạ Vũ, nếu ta hận người, ta sẽ không ở bên ngươi, nếu ta muốn giết ngươi thì ngay lúc nãy.
Ta có thể dùng kiếm xuyên chết ngươi rồi.
Sư tôn, người thật sự tha thứ cho ta."_Hắn với ánh mắt ngấn lệ nhìn y." Ta chưa từng giận cũng chưa từng hận ngươi."_Y nhẹ xoa đầu hắn.Hắn vội lau nước mắt xì xụp, cười ngây ngốc nhìn y.
Sư tôn, thật cảm ơn người, sư tôn." Nhưng mà chuyện này chỉ ta và ngươi biết.
Không có người thứ 3." Ta hứa.
Sư tôn chúng ta trở về thôi.
Ta bế người._Hắn dang tay định ôm lấy y." Không cần đâu, trời cũng sắp sáng rồi.
Kết giới của ta chắc cũng mất hiệu lực rồi.
Đợi hai người kia tới đây đi." Vậy...ta giúp người điều tức nha."_Hắn bẽn lẽn nhìn y." Ừm, tới đây._Y ngồi tịnh tâm.Hắn giúp y điều tức lại linh lực.
Được một lúc y bảo hắn ngồi nghỉ, y tự bình ổn lại là được.Hắn nghe lời ngồi dựa vào gốc cây mà nhìn bóng lưng y, miệng cong lên một nụ cười nhẹ.
Thật tốt, sư tôn của hắn quay về bên hắn rồi, hắn có thể trở lại cuộc sống mà hắn luôn mong muốn được trở lại.
Có cha mẹ, có sư huynh và sắp có một sư tẩu, cùng sư tôn hắn, hạnh phúc biết bao....Mi mắt khép lại hắn chìm vào giấc ngủ sâu.Không lâu sau, hắn cảm thấy có ai lắc nhẹ vai hắn, hắn nhăn mày mở miệng quát." Ưm..cái con quỷ điên này...ngươi bắt ta thì thôi đi...Ta nằm ngủ cũng không ch...."_Ánh mắt mập mờ nhìn người gọi hắn." Á...MA ....SƯ TÔN CỨU TA..."_Hắn nhảy cẳng lên vội lao tới chỗ y, phóng lên