Thâu Thiên
Tác giả: Huyết Hồng
Chương 55: Vây thành
Nhóm dịch: huntercd
Nguồn: vipvandan
Đả tự: Thụy An An -
Vươn tay tóm lấy Lô Thừa Phong, thân thể Vật Khất tiếp tục nhảy lên không trung, hai mắt nhìn chằm chằm vào cốt nhục tàn phiến từ phía trước bắn tới.
Lại là Thứ, lại là loại thủ đoạn tàn khốc tự hại mình để đả thương địch. Hai tên Thứ tự bạo, chắc chính là cận vệ tùy thân từ nhỏ lớn lên cùng Liễu Tùy Phong. Liễu Tùy Phong chết rồi, sinh mệnh của chúng cũng không còn ý nghĩa gì nữa, cho nên mới đánh ra một kích liều mạng với Vật Khất và Lô Thừa Phong như vậy.
Vô số thịt nát, xương vụn mang theo kịch động, vô số nước máu màu đen mang theo mùi thối điếc mũi bắn tới. Vật Khất không khủng hoảng hít sâu một hơi, ném Lô Thừa Phong ra sau người, tay kia thì từ từ vỗ một chưởng về phía trước.
Bảy thành tiên thiên Chân thùy linh cương ngựng tụ ở chưởng tâm, không khí ở xung quanh đột nhiên phát ra tiếng rít sắc bén, dòng xoáy vô hình nhanh chóng thành hình. Linh khí thuộc tính thủy ở xung quanh điên cuống bị hút vào trong dòng xoáy, dần dần, phía trước lòng bàn tay của Vật Khất xuất hiện một vòng xoáy có phạm vi gần một trượng. Mảnh vụ, độc huyết mà hai tên Thứ tự bảo sinh ra bị hút vào trong vòng xoáy, bị ép thành một quả cầu có đường kích mấy thước.
Đại triều ti trủ hút một cái, sau đó toàn lực hất ra, giống như một quả lựu đạn, vố số cốt nhục toàn phiến và máu độc gào rít bắn ra.
Mười đạo đao cương từ dưới đất đâm ra, phong bế bốn phương tám hướng của Vật Khất và Lô Thừa Phong. Đao cương hàn khí âm sâm, nhuệ khí từ xa thấu vào cơ thể, đao quang còn cách Vật Khất tới mấy trượng mà đã đâm cho Vật Khất cả người đau đớn. Mười bóng đen vặn vẹo mông lung theo sát sau đao cương lao về phía Vật Khất và Thường Lãng Phong. Con mắt lành mạc vô tinh của chúng nhìn chằm chằm vào Vật Khất, có một loại vị đạo quyết tuyệt tàn nhẫn không đạt được mục đích thì thề không thôi.
Vố số xương vụn thịt nát và nước độc gào rít bay tới, chấn lệch đao cương, bắn lên người của những bóng đen đó, kích xuyên qua hộ y bó sát người chúng, ở trên người chúng đánh ra từng chút hoa máu.
Rên lên một tiếng, Vật Khất bị lực đạo của mười đạo đao cương chấn chao bay lên ười mấy trượng. Một cỗ cự lực theo song chưởng của hắn thấu vào thân thể, chấn cho kinh mạch ở hai tay rúng động không ngừng. May mà hai cánh tay của hắn là nơi có chân khí mạnh nhất, kinh mạch cứng rắn nhất, lực lượng cường đại nhất, tuy hai tay đau đớn nhưng lại không chịu chút thương hại nào.
Ngược lại lục phủ ngũ tạng của hắn vì chịu sự chấn động mạnh từ hai tay truyền vào mà bị một chút chấn thương. Vật Khất há miệng phun ra một bụm máu. Chân thủy linh cương nhanh chóng từ trong kinh mạch rót vào kinh lạc toàn thân, tư dưỡng lại nội tạng bị thương, tạng phủ vốn đang đau đớn được một trận khí mát bao bọc, cơn đau biến mất, thương thể không đáng nhác đến đã được khống chế tốt.
Hơn mười bóng đen từ dưới đất dùng độn pháp kỳ quái bay lên thì phát ra tiếng hét thảm thê lương, trên người chúng bốc ra khói tráng, tỏa ra mùi thịt thối rữa khiến người ta buồn nôn. Bọn chúng ở trên mặt đất điên cuồng giãy dụa, trong thời gian hai ba cái hít thở ngắn ngủi đã toi mạng.
Vật Khất lại hạ xuống đất, nội tạng bị chấn động vẫn chưa khôi, chân hắn mềm ra, suýt nữa thì ngã xuống. Trương Hổ đỡ lấy hắn, hắn vội vàng quát khẽ: "Toàn bộ lui vào trong thành, đóng tất cả cửa thành lại, cố thủ thành trì, kẻ nào hoảng loạn giết chết không tha!"
Lô Thừa Phong sắc mặt khó coi dẫn mọi người nhanh chóng lui vào trong thành, đóng cửa thành đã rách nát bất kham lại. Mấy quân sĩ thành vệ quân sắc mặt trắng bệch kéo cầu treo ở ngoài thành lên. trong tiếng két két, cầu treo dài không tới hai tượng, trên cơ bản không có sức phòng ngự gì chậm rãi được kéo lên.
Hơn sáu ngàn Võ Lâm quân nghe thấy mệnh lệnh của Mã Lương, bọn chúng nhất loạt từ trong cái túi da to lớn dát bên cạnh yên cuồng bí thú rút ra một chiêc cường nô đã lên dây săn. Hình dạng của cung nỏ giông hệt như cửu trọng nỗ, nhưng lại to hơn cửu trọng nỗ ba vòng, đây là Cửu trọng xuyên vân nỗ đặc chế mà Lữ quốc đặc biết phân phối cho quân đội tinh nhuệ trực thuộc vương đô, uy lực so với cửu trọng nỗ của tư binh hộ vệ của hào môn thế gia thì mạnh hơn gấp bội.
Tất cả kỵ sĩ Võ Lâm quân giơ Cửu trọng xuyên vân nỗ lên, theo cánh tay đang giơ lên phất mạnh xuống của Mã Lương, tất cả cơ quát của cung nỏ đồng thời được ấn xuống. Băng một tiếng, một mảng mây đen từ trên đỉnh đầu của những kỵ sĩ Võ Lâm quân đó bay lên trời, hơn sáu vạn chiếc nỏ tiễn bằng thép thuần bay lên cao hơn một trăm trượng, rạch qua cự ly khoảng hai dặm rồi bán xuống đầu thành Mông.
Hơn sáu mũi nỏ tiên hoàn toàn che lấp cả phía tường thành. Nỏ tiên từ trên không bay xuống nếu như chỉ có một hai mũi thì Vật Khất còn dám ngạnh kháng, bảy tám mũi thì hắn cùng có thể dễ dàng né được. Nhưng mấy vạn mũi nỏ tiễn giống như là mây đen hạ xuống như thế này, Vật Khất sợ đến nỗi chân tay mềm ra, vội vàng gào lên rồi nhảy xuống tường thành.
Vật Khất, Lô Thừa Phong, Trương Hổ, Hồ Uy cùng với những môn khách mà Lô Thừa Phong mới thu nhận, chỉ cần là người có tu vi đủ để đưa ra phản ứng, toàn bộ đều nhảy xuống tường thành, nép sát vào tường thành mà đứng. Nơi này là góc chết của nỏ tiến, đây là nơi an toàn duy nhất ở mảng tường thành này.
Hai ngàn sĩ tốt thành vệ quân đứng trên tường thành ngây ngốc nhìn mấy vạn nỏ tiễn từ trên cao hạ xuống, bọn họ toàn bộ đều ưố mát, không một ai có phản ứng. Theo tiếng phá không vù vù, nỏ tiễn bán xuống, cắm xuyên thi thể của những sĩ tốt này.
Tiếng hét thảm không ngừng vang lên, trên đầu thành cắm đầy hơn vạn mũi tên, máu giống như là suối từ vết thương bị bắn xuyên trên cơ thể người phun ra, trong nháy mắt đầu thành bị nhuốm một mảng máu đỏ. Tường thành bằng đất nhanh chóng hút lấy chất nhầy, máu nóng, tường thành từ từ biến thành màu tường cổ quái.
Còn có mấy vạn