Thâu Thiên
Tác giả: Huyết Hồng
Chương 59: Viện binh
Nhóm dịch: huntercd
Nguồn: vipvandan
Đả tự: Thụy An An -
"Quá đã, thật sự là quá đã!"
Đứng trên tường thành, Vật Khất đầu đội một tấm da trâu bọc ba lớp, bên trong lót thuẫn bài bằng đồng xanh, cười ha ha nhìn ra ngoài thành. Gai nhọn dày đặc giống như mưa từ trên không trung hạ xuống, va lên thuẫn bài kêu bộp bộp, nhưng không thể làm bị thương tới một sợi tóc của hắn.
Man triều ở ngoài thành rất dọa người, nhưng man nhân tới tập kích tựa hồ như là không thắt thành một sợi dây, man nhân bộ lạc khác nhau đều có tính toán khác nhau. Ví dụ như nói điểu man nhân ở trên đỉnh đầu, nếu như chúng phát động công kích sớm một chút, sĩ tốt điều khiển mặc cơ một khi bị giết, tổn thất của cổ man nhân ở trên mặt đất tuyệt đối sẽ không lớn như vậy.
Những man nhân thú võ ở thành đông, bọn họ không lấy ra hết toàn bộ lực lượng để tấn công, bọn họ chỉ giả vờ ở đó khiêu khích hỏa lực của mặc cơ. Tuy một lượng lớn mãnh thú đã tử thương, nhưng man nhân khống chế mãnh thú lại không bị tổn thất gì, ba man nhan thú võ bị bắn chết đó chắc chỉ là một sơ sót.
Cổ man khống chế độc trung ở mặt thành tây nếu như không phải là bị mười chiếc mặc cơ đột nhiên phát động, những cổ man này làm sao lại phải chịu tổn thất như vậy? Bọn chúng chỉ cần chờ đợi độc trùng công thành là được, hoàn toàn không cần bọn chúng dùng một ngón tay.
Trong mười mấy thủ lĩnh man nhân ở thành nam, có mấy người khoa chân mua tay nhẩy nhót vui vẻ nhất, hơn hai vạn bộ tốt man nhân ở dưới tay chúng đã tử thương hết. Có mấy kể còn do dự lúc thì lui ra sau, lúc thì tiến lên trước, bộ tốt của chúng đã bị tổn thất một nửa nhỏ rồi. Còn có năm thủ linh man nhân rõ ràng là tu vi mạnh nhất, quang mang của pháp khí cùng chói mắt nhất, hơn một vạn sĩ tốt ở sau lưng chúng xông lên được nửa dặm thì nhanh chóng thối lui, không bị một chút tổn thất nào.
Bên bị tổn thất thảm trọng nhất chính là hơn một vạn kỵ sĩ man nhân ở thành bắc hồ đồ xung phong đó. Kỵ sĩ man nhân toàn quân bị tiêu diệt không ngờ đều được trang bị binh khí và giáp trụ tinh lương mà Lữ quốc sản xuất, hơn nữa lại chính là chúng bị tổn thất toàn bộ nhân thủ, sự huyền diệu trong đây rất đáng để người ta suy nghĩ.
Mấy mũi gai nhọn bay sượt qua mép của thuẫn bài, Vật Khất tóm lấy mấy mùi, thuận tay ném ra ngoài thành. Mấy con độc xà nhó đang bò lên tường, bị gai nhọn mà Vật Khất ném ra trúng chỗ bảy thốn, găm chặt chúng lên tường.
Trương Hổ cùng đội thuẫn bài dẫn đại quân sĩ tốt khênh thùng dầu chạy lên tường thành, một lượng lớn dầu bị đổ xuống, sau đó là hơn chục bó đuốc được ném ra. Ngoài thành tây bốc cháy ngùn ngụt, vô số độc trùng lập tức chim trong biển lửa. Độc trùng bị thiêu kêu chi chi, mùi thanh điếc mũi theo khói đen xộc lên trời, trong đó còn mang theo tiếng nổ.
Càng nhiều dầu hơn được đổ xuống tường thành, tường thành tây bị lửa cháy bao bọc. Mặt đất bị tầng dấu thấm ướt hơn một tấc, một lượng lớn dầu đảm bảo lửa ít nhất có thể cháy nửa tiếng. Có tầng lửa này, độc trùng ở thành tây đã không còn gì đáng sợ.
Những cổ man khu động độc trùng đó phát ra tiếng rít sắc nhọn, một lượng lớn độc trùng đen kịt lập tức chuyển hướng sang thành bắc, điên cuồng ùa về phía mười chiếc mặc cơ. Các sĩ tốt điều khiển mặc cơ phát ra tiếng hét tuyệt vọng, bọn họ nhanh chóng vứt bỏ mạch cơ hoạt động chậm chạp, thảm hại chạy về phía thành bắc.
Vật Khất hối hản chạy tới góc tây bác của tường thành, hắn cầm mấy thùng dầu, dùng hết lực khí ném ra. Dầu hữu ý mà như vô ý rơi xuống gần mặc cơ, một lượng lớn dầu tưới lên mặc cơ. Hắn lại ném ra mấy bó đuốc, mười chiếc mặc cơ bốc chạy ngay tại chỗ, xác máy đen xì không ngừng truyền ra tiếng dây thép gẫy.
Những chiếc mặc cơ này chính là vũ khí phòng ngự có tính chiến lược của Lữ quốc, không thể rơi vào trong tay Vật Khất và Lô Thừa Phong được. Thứ đã không thể biến thành của mình, vậy thì nên triệt để phá hủy chúng. Nếu không phải là hai mươi chiếc mặc cơ ở thành tây cách quá xa, Vật Khất cùng hận không thể một mồi lửa đốt cháy chúng.
Nhưng chuyện mà Vật Khất không làm được thì cổ man nhân lại làm được.
Mất đi sự uy hiếp của mười chiếc mặc cơ thì phía bác tới tăng viện, nhưng cổ man nhân quay người đầy âm phong đó hoan thiên hi địa xông tới, kéo hai mươi chiếc mặc cơ đó về. Nhữn cổ man nhân này không ngờ cũng không tiếp tục công thành, bọn chúng để lại một lượng lớn độc trùng ở đây hòng kiềm chế thủ quân của thành Mông, rồi cứ vậy kéo mặc cơ trở về núi rừng.
Vật Khất nhìn mà há miệng cứng lưỡi, chẳng lẽ những tên cổ man nhân này biết giá trị của mặc cơ ư?
Đại điểu trên đỉnh đầu đột nhiên phát ra tiếng hót sắc bén, đại khái là một nửa lớn điểu man nhân khống chế đại điểu ở bên dưới, nhanh chóng đuổi theo phương hướng mà cổ man nhân rút lui. Thành Tiểu Mộng còn chưa bị công phá mà nội bộ man nhân tựa hồ như đã bắt đầu phân liệt.
Trong đầu Vật Khất tính toán thật nhanh, hắn đột nhiên hiểu ra ý tới của những man nhân này. Bọn chúng là muốn cướp lại ba khối bia đá đen của man nhân, các man nhân tổ kiến đại quân là vì ba khối bia đá mà báo thù thành Tiểu Mộng. Nhưng man triều lần này lại bị một số người nào đó trong man nhân lợi dụng, trở thành công cụ đi làm yếu những bộ tộc khác.
Lúc ban đầu, những man nhân này không phải là đồng lòng. Cho nên kỵ sĩ man nhân ở thành bắc bị tiêu diệt, bộ tốt man nhân ở thành nam tử thương thảm trọng, mà các man nhân ở thành tây, thành đông, tới hiện tại cũng chỉ bị tử thương mãnh thú và độc trùng. Nếu không phải là cổ man nhân vì lơ là mà bị mặc cơ bắn chết một nửa, bọn chúng chắc là không bị hao tổn chút nào.
Hiện tại những điểu man nhân đó thấy cổ man nhân giành được lợi ích, bọn họ vội vàng muốn tranh đoạt chiến lợi phẩm.
Vật Khất an tâm rồi, man triều lần này chắc là dễ dàng trải qua hơn man triều mà trước đây bọn Trương Hổ đã gặp. Tuy man nhân lần này đều là tinh nhuệ, nhưng một đám quân tinh nhuệ ai có dụng tâm nẩy như vậy thì có thể làm gì được thành Tiểu Mộng? Vả lại, ngoài thành còn có La Khắc Địch và Mã Lương chống đỡ à.
Trên đỉnh đầu đột nhiên truyền tới một trận ác phong, mấy điểu man nhân ngồi trên lưng đại bàng không ngờ lại hạ tọa kỵ xuống, bay về phía đầu thành. Một con đại bàng không ngờ còn chọn Vật Khất làm mục tiêu, hai cái mỏng tóm về phía thuẫn bài trên đỉnh đầu Vật Khất.
Hừ lạnh một tiếng, Vật Khất vỗ xéo một chưởng, cương khí ở lòng bàn tay bay ra, vòng xoáy không khí vô hình rút hết khí lưu ở bên dưới con đại bàng, con đại bàng giống như là một khối đá ngã xuống. Năm tên