Đang chuẩn bị ngoảnh đầu lại nhìn nhân gian lần cuối, ai ngờ thấy lũ côn đồ tự nhiên dừng lại. Tùng Lâm ngẩng đầu lên liền nhìn thấy 1 nam thần, đụ má không phải nam thần, phải là SIÊU CẤP NAM THẦN mới đúng...chời moé, những tưởng phải sống vật vờ như cô hồn chết trôi nơi đây, xem ra lần này lão Thiên không tuyệt tình với mình rồi. Ngồi ngắm ảnh thì phải đúp cũng vừa lòng. Chời bậy quá, mình năm nay mà đúp là đi luôn cái thân tàn này qué, phải thanh tỉnh lại ngayT.T... Trong khi Tùng Lâm đang suy nghĩ, đương nhiên không thể thấy được khoé mắt đại nam thần lúc này khẽ lộ ra 1 tia thành tựu, cuối cùng che đi nụ cười khẽ nhếch...
Các em đến giờ còn chưa vào lớp, lại định đi đâu? Mà tôi không lầm thì phải chăng đây là học sinh mới? - Chính Hiếu lên tiếng, lập tức trở thành anh hùng cứu mỹ nhân, nhận lại được ánh mắt sùng bái của Tùng Lâm, anh khẽ cười và cất bước vào trong lớp.
Chời má ảnh soái quá đi a, lại còn là thầy giáo của mình nữa. Ở đây liệu có phải đang quay phim Em Gái Mưa không vậy, cho em làm vai chính đuy!!!
Chính Hiếu bước lên bục giảng, không khỏi buông tầm mắt về phía người kia. Lại còn nhìn mình say đắm thế nữa, đừng nói là não của cậu chạy hệ điều hành Window XP thật đấy chứ O.O...
Trời sinh Tùng Lâm không có mắt nhìn người, sau khi thầy giáo anh tuấn 10 phần áp đảo bức hết lũ học sinh về lại vị trí cũ, ẻm chỉ biết hướng mắt lên bục mà tia trai, không hề để ý đến ánh mắt đầy giễu cợt cùng khoé miệng khẽ nhếch của đối phương dành cho mình.
Hôm nay lớp chúng ta hân hạnh được chào đón 1 học sinh mới, mời em lên đây giới thiệu bản thân. - giọng nói tuy rằng thể hiện vài phần lãnh đạm nhưng từ đôi môi mảnh màu hồng nhạt ấy lại truyền đến sự trầm lắng đầy quyến rũ. Chòi má gọi người ta lên hay là gọi hồn vậy??? Thế này ta biết ăn nói kiểu gì? - Tùng Lâm cố nén sự bùng nổ lại mà đi lên bục giảng, không dám nhìn người cách mình chưa đầy 1 mét:"chào các bạn, mình là Tạ Ngọc Ánh. Bắt đầu từ học kỳ này sẽ chuyển đến học cùng các bạn. Mong mọi người giúp đỡ! ". Giới thiệu xong liền nghe thấy 1 tràng xì xầm bên dưới:" cần cho thêm 1 bịch muối không? "," nhìn cái mặt cũng không đến nỗi mà... ",... Đụ moá bọn thời nay ghê nhỉ, đặt vô bối cảnh của tao có thể coi là ngại mà, bất quá bố mày còn biết dance cover mấy bài của mấy chị EXID nữa, bất quá cho tụi bây lên hết rồi tí lại hết đường sống...
" Được rồi, em có thể trở về chỗ ngồi. Mà dáng người em nhỏ nhắn thế kia, ngồi cuối cùng liệu có ổn?"- Chính Hiếu hỏi mà trong lòng không nén nổi nội thương. Bất quá phải đi học lại nên muốn ngồi hàng cuối ngủ gật đây mà!
Tùng Lâm nghe vậy liền ngoảnh mặt lại nở 1 nụ cười đúng kiểu hảo hảo nhu tình đi khiến cho con tim người đối diện bứt rứt từng cơn, chỉ hận không thể lột trần cậu ra trước lớp ha! Dám công khai công kích tôi cơ đấy, để xem đến lúc cậu nhận ra sẽ là cảm nhận gì?
Tùng Lâm ban đầu chỉ định ngồi cuối lớp tránh xa thị phi thật, ai ngờ giờ mới phát hiện mình thật thông thái ha. Vừa tránh xa được cái lũ đực rựa kia ra, vừa bao quát được cả lớp, thuận tiện cho việc ngắm nhìn nam thần của lòng mình. Xem ra bây giờ lại có việc để làm rồi! Còn nhớ hồi đi học ngồi bàn đầu, tình yêu của cậu ngồi tận bàn thứ tư cách tận 2 tổ. Thành ra ngắm nó đã lén lút lại còn khó khăn, đã vậy lại không thể tránh khỏi cặp mắt cú vọ của mấy moẹ bánh bèo chảnh choẹ được. Giờ thì tha hồ mà ngắm. Nghĩ vậy, cậu liền lén cầm điện thoại lên chụp hình nam thần trong giờ học, sau đó gửi qua cho em gái:"nam thần của cưng đã là cái quái gì. Xem tình yêu của chị này, đoán xem là ai??? ". Đọc được tin nhắn, Ánh sửng sốt, sau đó tức tốc nhắn tin cho " huynh đệ tốt": "anh em ngu thật ngay giả vờ ngu vậy? Những tưởng chuẩn bị được