Có muốn về không?
Tôi hơi do dự, không biết vì sao tôi lại thấy đắm chìm với cuộc sống hiện tại, cuộc sống yên bình này tốt đẹp quá.
Mấy hôm trước tôi còn đi hỏi thăm công việc ở trong thị trấn.
Dù rằng thu nhập của nhân viên phục vụ ở đây chỉ vào khoảng mười triệu, nhưng vì giá cả rẻ mạt nên cuộc sống lại rất tốt.
Giờ phút này, tôi muốn ở lại đây, thậm chí muốn ở lại đây cả đời, thật là tốt.
Lúc tôi và Lý Trọng Mạnh trở về, một chiếc xe với tiếng động cơ chói tai lao vút về phía chúng tôi.
Ngay khi sắp đâm vào chúng tôi, nó bắt đầu phanh lại!
Tiếng phanh xe vọng lại trên con đường vắng vẻ của thị trấn.
Nhìn chiếc xe ấy, trong lòng tôi căng thẳng.
Ngay sau đó, một người đàn ông mặc áo khoác đen bước xuống.
Lý Hào Kiệt.
Tôi phải nhìn hai lần mới nhận ra anh ta.
Lý Hào Kiệt ở trước mắt đã thay đổi hoàn toàn, anh ta gầy đi nhiều, chiếc áo khoác đen có vẻ rất rộng, thấy tôi và Lý Trọng Mạnh, trong mắt anh ta toàn là vẻ châm chọc: “Chú ba, chú lừa bảo bối của tôi tới nơi này, khiến tôi tìm mệt thật đấy.”
Tôi nhìn Lý Hào Kiệt, đôi mắt đen của anh ta lạnh lùng đến đáng sợ, khí thế hung hăng.
Sự sợ hãi thấm vào người tôi!
Lý Trọng Mạnh kéo tôi ra sau để bảo vệ tôi: “Tiểu Kiệt, vốn dĩ chú định ngày mai sẽ về nước tìm cháu nói chuyện, nếu cháu tới đây rồi thì chúng ta….”
“Câm miệng! Mẹ kiếp, ai muốn nói chuyện với chú! Chú có tư cách gì nói chuyện với tôi!”
Lý Hào Kiệt thô bạo ngắt lời Lý Trọng Mạnh, vươn tay vác tôi lên vai!
“A!” Tôi giật nảy mình: “Lý Hào Kiệt, thả tôi xuống!”
“Nằm mơ.” Lý Hào Kiệt nhét tôi vào trong xe, quay đầu nhìn Lý Trọng Mạnh, gằn từng chữ một: “Chú ba, chuyện của hai chúng ta, đợi khi trở về rồi từ từ tính.”
Nói xong, anh ta đóng cửa xe lại, lái chiếc xe đi.
“Cô ở đâu?”
“Cái gì?” Tôi sửng sốt.
“Cô ở chỗ nào? Nói!” Lý Hào Kiệt nhìn tôi, ánh mắt như dã thú khát máu. . Truyện Lịch Sử
“Tôi…” Tôi không biết anh ta định làm gì, không dám nói địa chỉ của mình cho anh ta.
Cảm xúc hiện tại của Lý Hào Kiệt khiến tôi cảm thấy, anh ta tới nơi ở của tôi thì sẽ lập tức đốt căn nhà ấy.
Anh khựng lại một chút, cười lạnh: “Không đúng, có phải tôi nên hỏi là, hai người ở đâu không?”
“Không phải.” Tôi biết Lý Hào Kiệt đã hiểu lầm: “Tôi và anh Lý ở riêng.”
“Anh Lý? Tôi đã nói từ trước rồi, chú ta là chú ba của tôi, cô có lập trường gì gọi chú ta là anh? Có gọi thì cũng phải gọi là chú ba như tôi! Hiểu chưa!”
Lúc Lý Hào Kiệt nói chuyện, tay anh ta nắm chặt lấy cổ tay tôi.
Mới chỉ hai tuần không gặp, anh ta lại như biến thành một người khác, táo bạo, và khát máu.
Tôi đã từng ngồi tù, đó là loại người mà tôi sợ nhất.
Trong tù, người như vậy rất nhiều, họ uy hiếp tôi, ép buộc tôi, nhưng tôi lại không biết phải phản kháng thế nào!
“Nói, ở đâu?” Lý Hào Kiệt nhìn tôi: “Nếu cô không nói, tôi sẽ đốt từng nhà từng nhà một, tới khi nào đốt được căn đó thì thôi.”
“Anh điên rồi!”
“Đúng vậy, tôi điên rồi, chính cô đã ép tôi phải phát điên!” Lý Hào Kiệt nhìn tôi, đôi mắt rất đáng sợ.
Tôi sợ, tôi thua.
Tôi nói ra địa chỉ của mình.
Lý Hào Kiệt kéo tôi xuống xe, đẩy cửa bước thẳng vào.
An ninh của thị trấn này rất tốt nên tôi không hề khóa cửa.
Sau khi vào trong, Lý Hào Kiệt nhìn xung quanh, có vẻ như anh ta nhận ra rằng nơi này chỉ có mình tôi thật, sắc mặt dịu đi rất nhiều, giọng nói hòa hoãn lại: “Hộ chiếu, chứng minh thư của em ở đâu, dẫn anh đi lấy.”
“Hứ?”
“Mang hết đi! Đi theo anh!” Lý Hào Kiệt nói gắt gỏng.
Tôi không dám chọc giận anh ta, chỉ đành nói cho anh ta là ở trong ngăn kéo lầu hai, Lý Hào Kiệt dẫn tôi lên lầu, lấy xong rồi lại dẫn tôi xuống dưới.
Suốt cả quá trình, anh ta như một đứa trẻ đang nổi giận, còn tôi là một con rối rách nát không có quyền lên tiếng trong tay anh