Tôi chạm tay lên cổ, vừa rồi đi xuống vội vã nên đã đặt khăn quàng trên bàn rồi.
Tôi cũng không có tâm trạng đâu mà giải thích, hỏi thẳng: “Lý Hào Kiệt...”
“Bên ngoài lạnh, vào trong xe đi.” Tôi vừa mới nhắc đến tên Lý Hào Kiệt đã bị Lý Trọng Mạnh ngắt lời.
Người đàn ông lấy chìa khóa ấn về phía chiếc Sedan màu trắng bên cạnh, đèn xe sáng lên.
“Cứ nói ở đây đi.” Tôi nhìn chiếc xe mà trong lòng nảy sinh tâm lý kháng cự. Dù sao không gian chật hẹp như vậy, lỡ như...
Lý Trọng Mạnh hiểu tâm tư tôi, anh mỉm cười, nhẹ giọng nói: “Chuyện mà lát nữa chúng ta nói liên quan đến vận mệnh của Hào Thiên, nếu để cho người khác nghe được viết tin post bài lên mạng thì...”
“Em lên xe với anh.” Anh còn chưa nói xong tôi đã hiểu rồi.
Tôi không thể hại Lý Hào Kiệt được.
Nói rồi tôi đi về phía chiếc xe.
Lý Trọng Mạnh ngồi vào ghế lái, tôi ngồi bên ghế phụ.
So với bên ngoài thì trong xe quả thực ấm hơn nhiều, xem ra vừa rồi Lý Trọng Mạnh đã mở hệ thống sưởi trên xe trong lúc chờ tôi gọi điện.
Vừa lên xe, tôi lại tiếp tục hỏi: “Chuyện Lý Hào Kiệt và AI có liên quan đến anh phải không?”
“Ừ.” Người đàn ông gật đầu, không hề có ý định phủ nhận.
Tôi thấy anh thừa nhận, tuy rất tức giận, nhưng tiếp xúc với anh lâu như vậy, ít nhiều gì tôi cũng hiểu Lý Trọng Mạnh.
Không thể lấy cứng đối cứng.
Hơn nữa nếu tôi nói thẳng là muốn giúp Lý Hào Kiệt, Lý Trọng Mạnh nhất định sẽ tức giận.
Tôi thở ra một hơi, nén cơn giận trong lòng, nói với anh: “Vì sao? Anh và Lý Hào Kiệt là người thân cơ mà? Sao anh lại đối xử với anh ấy như vậy?”
Lý Trọng Mạnh hơi nghiêng người nhìn tôi, vẻ mặt vô cùng bình tĩnh. Chờ tôi nói xong, anh mới từ từ mở miệng: “Em cho rằng chuyện này là do anh làm sao?”
“Chẳng lẽ không đúng à?”
Đã nghe được nội dung cuộc điện thoại, dù tôi có ngu ngốc cũng sẽ hiểu chuyện gì xảy ra.
Lý Trọng Mạnh bất đắc dĩ cười nói: “Xem ra cho dù anh nói không phải, em cũng sẽ không tin.”
Anh quay sang chỗ khác, mắt nhìn thẳng, vẻ mặt mang vài phần thê lương.
Dáng vẻ này khiến tôi nhất thời nảy sinh vài phần nghi ngờ đối với nhận định của mình, bèn hỏi tiếp: “Đúng là em đã nghe anh nhắc đến lễ đính hôn lúc nói chuyện điện thoại, có phải là vì em không? Nếu là vì em thì anh đừng lo lắng, em chắc chắn sẽ đính hôn với anh mà.”
Tuy giờ phút này trong lòng tôi đã rất chắc chắn về chuyện có đính hôn với Lý Trọng Mạnh hay không, nhưng tôi vẫn phải nói như vậy.
“Chuyện này không liên quan gì đến anh, chỉ là anh biết là ai làm.” Người đàn ông lên tiếng, anh nhìn tôi rồi nói tiếp: “Không chỉ mình anh mà tất cả mọi người, bao gồm cả Tiểu Kiệt cũng biết.”
“Có ý gì?” Tôi chớp mắt, không hiểu ra sao.
Lý Trọng Mạnh hỏi tôi: “Em có biết Tiểu Kiệt bị mất trộm thứ gì không?”
“Không phải nói là hệ thống của AI sao?” Tất cả bài báo đều đưa tin như vậy.
Lý Trọng Mạnh nhếch miệng, bất đắc dĩ mỉm cười: “AI là một khái niệm lớn, có thể sử dụng trong rất nhiều lĩnh vực, hơn nữa những công ty đầu tư nghiên cứu về nó nhiều vô số kể.” Anh dừng một lát rồi mới nói tiếp: “Nghiên cứu của Tiểu Kiệt là AI trong nhà, có thể nói là người máy quản gia.”
“Người máy quản gia?”
“Đúng vậy, em ngồi trên sô pha nhưng có thể điều khiển máy giặt giặt quần áo, phơi đồ, phân chia thực phẩm trong tủ lạnh theo mức độ tươi mới, tự động xếp loại và vứt bỏ, quét tước vệ sinh...”
Nghe người đàn ông nói, tôi sùng bái và kinh ngạc nhìn anh: “Những thứ này có thể thực hiện được á?”
Đây đúng là tin mừng đối với người lười mà! Nếu có thì tôi cũng muốn mua.
Lý Trọng Mạnh gật đầu, thấy tôi như vậy thì mỉm cười: “Anh chỉ biết sơ sơ thế thôi, một khi nghiên cứu thành công AI này thì sẽ động đến bát cơm của kẻ khác. Thế nên tất nhiên sẽ